Ba anh em chúng tôi sống tuần Linh thao
tại một túp lều nhỏ quét vôi trắng
ở Tu viện Nagia Thủ Đức, từ 09 - 16.03.1992
Tiểu bạch am ! Tiểu Bạch Am !
Người hẹn cùng tôi một chiều vàng.
Bỏ phố, bỏ thành, lên chốn lạ,
Túp lều nho nhỏ, rước Người sang.
Tiểu Bạch Am ! Tiểu Bạch Am !
Mới đến mà sao tim rộn ràng.
Chưa nói, đã nghe lời ân ái
Thì thầm đâu đó giữa mênh mang.
Tiểu Bạch Am ! Tiểu Bạch Am !
Ba đứa chúng tôi thật ngỡ ngàng :
Hay đây là đỉnh Tabor trước,
Ngắm hiển vinh Người trong ánh quang ?
Tiểu Bạch Am ! Tiểu Bạch Am !
Tôi dỗ hồn tôi : Chớ rộn ràng !
Cứ lặng im đi rồi sẽ biết
Hương tình tha thiết chốn đồng hoang.
Tiểu Bạch Am ! Tiểu Bạch Am !
Run rẩy hồn con chạm tình vàng.
Thưa : Con nào dám lơi lửa mến,
Đây trọn tim con đã sẵn sàng.
Tiểu Bạch Am ! Tiểu Bạch Am !
Thánh Thể, Người ơi, thật dịu dàng.
Con quỳ im lặng mà ngây ngất,
Tình đã lên rồi. Ôi Tình Lang !
Tiểu Bạch Am ! Tiểu Bạch Am !
Đất trời nhè nhẹ chở tình sang.
Chiều nay trên đỉnh Tabor mới
Ba đứa chúng tôi lặng ngỡ ngàng ./.
Hồi ức về Tiểu Bạch Am,
viết tại An Hạ 06.1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét