(2Cr 4,7)
Ba sông đổ một nguồn
Đầy ắp ngàn muôn ơn
Láng lai tràn khắp cõi
Thấm đẫm mọi tâm hồn.
Chìm sâu trong thánh ân
Hạt sương mờ mong manh
Cưu mang nguồn ánh sáng
Loé lên nơi hồng trần.
Hạt sương quá nhỏ nhoi.
Ánh quang thật chói ngời.
Càn khôn thì rộng khắp.
Sương run lên liên hồi !
Ôi hạt sương là chi :
Giọt nước đầy sân si,
Có đó rồi tan đó
Phân phô để làm gì ?
Hạt sương trong ánh quang
Sáng tràn lên mênh mang
Sáng ngời lên như ngọc
Mặt trời lên, sương tan.
Còn trên cành lá xanh
Một chút nước long lanh
Mặt trời soi sáng lá
Và sương đi yên lành ./.
Tam Hà, 11.02.1995
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét