"Hãy qua cửa hẹp mà vào Nước Trời"
(Mt 7, 13-14)
Gò lưng trên chiến mã
Tay ghì chặt gươm đao
Vẫy vùng qua trăm ngã
Cát bụi phủ áo bào.
Hừng hực vượt tiền môn
Uất ức hét kinh hồn
Kiếm cung va loảng xoảng
Cười lên như điên cuồng.
Chiến chinh, hề, chiến chinh
Mịt mờ ải tâm linh
Nhờ nhờ màu tử khí
Sống chết, ai phân minh ?
Đâm nhào vào máu xương
Lầm lì vết tử thương.
A ha, hề, lãng bạt
Loạn mê hay can cường ?
Càng say ta càng điên
Gươm vung lên liên miên.
Ừ, đây chiêu tuyệt mệnh
Trối trăn chi thêm phiền !
Than ôi :
Chiến bào rách tả tơi,
Dũng sĩ mỏi mòn hơi,
Tuấn mã không buồn bước,
Kiếm cung treo rã rời !
Thôi rồi cơn cuồng mê
Tâm thần đau tái tê,
Vươn tay ra nắm lấy
Chỉ trống không thu về !
Hư vô, hư vô, hề !
Não nùng mộng Nam kê
Qui hồi về cố quận
Ngắm trăng soi bên hè.
Mang mang tình sơn khê.
Phá tử hoá si mê.
Tình ơi ! Tình ơi ! hề !
Tu xá Đaminh Tam Hà, 11.02.1995
Thân tặng Anh Đặng Chí San OP.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét