Các Trang
Thứ Ba, 29 tháng 7, 2008
Cap Saint Jacques - Vũng Tàu
Trước kia vùng đất này là bãi lầy, nơi thuyền buôn nước ngoài thường vào trú đậu nên gọi là Vũng Tàu. Các nhà hàng hải Bồ Đào Nha khi đi qua mũi đất này đã lấy tên Thánh Giắc đặt cho nó, do đó người Pháp gọi nơi này là Cap Saint Jacques (mũi đất mang tên Thánh Giắc), tiếng Việt là Cap Xanh Giắc. Người Việt theo đó gọi là Cấp (gốc tiếng Pháp: Cap) hoặc Ô Cấp (gốc tiếng Pháp: au Cap). Hiện nay mũi đất cực nam của Vũng Tàu có tên gọi là "mũi Nghinh Phong".
Vũng Tàu cũng từng có tên là Tam Thoàn hay Tam Thắng để ghi lại sự kiện thành lập ba làng đầu tiên ở đây: Thắng Nhất, Thắng Nhị, Thắng Tam. Chữ Tam Thắng là biến âm của Tam Thoàn, tức Ba Thuyền.
Theo sách Gia Định Thành Thông Chí của Trịnh Hoái Đức thì "'Thuyền Úc', tục danh Vũng Tàu... phía bắc ôm cửa Tắc Khái, phía nam đỡ núi Thát Sơn để che cửa Cần Giờ. Mặt vụng trông về hướng tây, rộng lớn mông mênh để thu nạp các dòng nước sông đầm chảy về biển mà làm nơi êm đềm cho thuyền bè ẩn đậu." (Trích Wikipedia)
Thứ Hai, 28 tháng 7, 2008
Để Được Hạnh Phúc
Ai cũng mơ ước được sống một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc và ai cũng nỗ lực để xây dựng cho mình một cuộc sống hạnh phúc. Thế nhưng tại sao lại có lắm cuộc đời “bất hạnh”; mặc dù, khách quan mà nhận xét, những người ấy xem ra cũng đã thành đạt ít nhiều trong cuộc sống?
Để có thể giải gỡ được cái gút mắc nêu trên, trước hết phải xác định lại thật chính xác: “Như thế nào thì gọi là hạnh phúc ?” Trả lời cho câu hỏi này hẳn nhiên là có rất nhiều lời giải đáp. Tuy nhiên, đối với người Ki-tô hữu thì không có lời giải đáp nào chính xác cho bằng lời giải đáp của Chúa Giê-su qua tuyên ngôn “Tám mối Phúc Thật” mà thánh Mát-thêu đã ghi lại. Ai có thể đưa ra một định nghĩa xác thực về hạnh phúc cho bằng chính Đấng là Cội-Nguồn-Của-Hạnh-Phúc?
“Phúc cho ai nghèo khó, hiền lành, sầu khổ, khát khao công chính, biết xót thương, có tâm hồn trong sạch, xây dựng hoà bình, bị bách hại vì sống công chính.” Lời chúc phúc vạch ra tám con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực và đây là tám con đường hoàn toàn không bình thường một tí nào : chúng hoàn toàn đi ngược lại quan điểm thông thường của con người về hạnh phúc! Đây đúng là tám con dốc ngược dẫn đến cội nguồn hạnh phúc!
Tuy là tám con dốc, tuy đòi hỏi phải nỗ lực không ngừng để leo dốc, nhưng chúng không phải là tám con dốc “vô cớ sự”, bởi vì chúng đã được bảo chứng bằng cuộc sống tại thế của Chúa Giê-su: tám con dốc ấy được trải dài từ hang đá Bê-lem đến đồi Gôn-gô-tha. Chúa Giê-su đã đi qua con đường dốc ngược dẫn đến hạnh phúc để đưa ra cho nhân loại một mẫu gương, một lời bảo đảm về niềm hạnh phúc đích thực mà những ai đi theo bước đường của Ngài sẽ được chung hưởng với Ngài: con đường tử Bê-lem ngang qua Gôn-gô-tha sẽ dẫn đến Nước Trời.
Hạnh phúc đích thực là như thế, cho nên những ai muốn đạt được hạnh phúc thì phải chấp nhận bước theo những con dốc mà Chúa Giê-su đã vạch ra và đã đi tiên phong. Những ai ước mơ hạnh phúc mà chọn lấy một đường nẻo khác là đã “lạc lối” ngay từ đầu, nên không lạ gì khi họ gặp phải “bất hạnh” ngay cả trên những thành công gọi là đáng kể của cuộc đời họ. Họ “bất hạnh” vì họ đã xây dựng một niềm hạnh phúc khác với niềm hạnh phúc đích đích thực mà Chúa Giê-su đã vạch ra cho con người.
Để được hạnh phúc, không thể có con đường nào khác hơn con đường “Tám mối Phúc Thật”. Tôi đã xác tín về điều này chưa? Tôi có luôn kiên vững đi trong đường lối này không?
Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2008
Mắt Đá
Thứ Hai, 14 tháng 7, 2008
Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Trong cuộc sống, gặp gỡ nhau là việc thường tình. Tuy nhiên, có những cuộc gặp gỡ làm thay đổi vận mệnh của một đời người. Cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giê-su và ông Lê-vi là một trong những trường hợp đó.
Tiến trình hoán cải là con đường trở về được Thiên Chúa vạch ra cho tôi, là một tội nhân. Tiến trình này cho tôi thấy lòng thương xót bao la của Thiên Chúa biểu lộ qua Chúa Giê-su Ki-tô. Người không đến để luận tội tôi, nhưng để vạch cho tôi thấy tội lỗi của mình mà hoán cải, hầu được giải thoát khỏi vòng cương tỏa của tội lỗi và được sống an vui thanh thản. Qua các câu chuyện thuật lại trong các sách Tin mừng, tôi thấy Chúa Giê-su luôn tìm dịp đến với những người tội lỗi. Ngài lân la chuyện trò với họ. Ngài cùng ăn cùng uống với họ, để khơi dậy nơi họ niềm hy vọng vươn lên khỏi tình cảnh đáng thương của mình. Và khi kẻ tội lỗi đã có thiện chí hoán cải, Ngài luôn tạo cơ hội thuận tiện để giúp họ làm lại cuộc đời.
Lạy Chúa Giê-su, con là một tội nhân hư hỏng. Những tội lỗi mà con quen phạm cứ mãi dằn vặt trong tâm hồn con. Con rất muốn dứt bỏ những tội lỗi ấy. Nhưng rồi con cứ sa đi ngã lại mãi, khiến nhiều lúc con nản chí muốn buông xuôi. Xin Chúa giúp con đảm đứng dậy như ông Lê-vi, đi ra khỏi vùng đất tối tăm của sự chết, để theo Chúa tiến về miền đất ánh sáng của sự sống muôn đời./.
Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2008
Hải Vân Quan
Ngày xưa tôi đứng nơi đây
Trấn quan, trấn ải, trấn ngay quân thù.
Bây giờ tôi đứng trơ vơ!
Hầm Hải Vân, khánh thành 05.06.2005
Ảnh chụp 07.06.2008, hướng từ Huế vào Đà Nẳng
Thứ Năm, 3 tháng 7, 2008
Hành Trình Đến Cõi Tuyệt Đối
“Phúc thay những người không thấy mà tin!” (Ga 20,29b). Đây là lời chúc phúc của Chúa Giê-su gởi đến cho những ai tuyệt đối tin tưởng vào Thiên Chúa mà không cần đến những chứng cớ hiển nhiên, không cần Ngài phải xuất hiện tỏ tường hay phán bảo rõ rệt cho mình. Dĩ nhiên, không phải dễ đạt tới một đức tin kiên vững như thế mà không trải qua những bước đầu chuẩn bị cho đức tin ấy. “Thấy mà không tin” có thể kể là một trong những bước chuẩn bị đó.
“Phúc thay những người thấy mà không tin!”: chúng ta thử đảo ngược câu nói của Chúa Giê-su để tìm ra khía cạnh bổ sung cho đức tin của người Ki-tô hữu.
Chúng ta thấy gì ? – Chúng ta thấy rất nhiều thứ xảy ra trong đời sống của chính mình và của những người khác. Đại để chúng ta có thể xếp chúng vào ba thứ mà mãnh lực của chúng chi phối đời sống của chúng ta một cách rõ rệt: tiền bạc, sắc đẹp, danh vọng. Ba thứ này lúc nào cũng lồ lộ ra trước mắt chúng ta và luôn thu hút nhãn quan thể xác cũng như linh hồn của mỗi một người chúng ta. Hoặc ít hoặc nhiếu; hoặc một, hai, hoặc cả ba; ai ai trong chúng ta cũng cảm thấy mình bị cuốn hút bởi hấp lực của chúng, và càng bị chúng hấp dẫn chúng ta càng “thấy” chúng rõ hơn. Chúng ta thấy, và nếu không đề cao cảnh giác thì chúng ta sẽ “tin” vào quyền lực của chúng; chúng ta sẽ phủ phục trước quyền lực của chúng và suy tôn chúng làm chủ tể, làm cùng đích của đời chúng ta !
“Thấy mà không tin” thật ra cũng không phải là một chuyện dễ; vì tiền bạc, sắc đẹp, danh vọng có vẻ như đã đáp ứng, đã thoả mãn được những nhu cầu “bên ngoài” của những ai chú trọng đến đời sống “tai nghe mắt thấy”. Muốn “thấy mà không tin”, chúng ta phải tập cho mình có một cái nhìn xuyên thấu các dáng vẻ bên ngoài để gặp được cái cùng tận ở bên trong. Chúng ta phải tập thấy “khác” với những gì lồ lộ ra trước mắt, và một khi đã khám phá ra “bộ mặt thật” của chúng thì chúng ta sẽ không còn “tin” vào những gì đang phơi bày ra trước chúng ta nữa.
“Phúc thay những người không thấy mà tin!”: nhờ khám phá ra “bộ mặt thật” của tiền bạc, của sắc đẹp, của danh vọng mà chúng ta không còn bị loá mắt, không còn bị hấp lực của chúng cuốn hút một cách mãnh liệt như trước nữa: chúng ta thấy mọi thứ chỉ là tương đối và chẳng có thứ gì làm cho chúng ta thoả mãn một cách tuyệt đối được. Lòng chúng ta sẽ thấy trống vắng và dậy lên lên một nỗi khát khao cái “Tuyệt Đối”. Chúng ta sẽ bươn chải lên đường tìm kiếm Tuyệt Đối. Hành trình có thể đầy gian nan thử thách. Chúng ta có thể phải lần mò như người đi trong đêm tối. Tuy nhiên chúng ta sẽ không nghi nan, không nản chí, vì chúng ta tin tưởng rẳng cái “Tuyệt Đối” là một điều có thực dù chúng ta chưa hề thấy bao giờ. Chúng ta sẽ không đòi thấy cho được những gì tuyệt đối rồi mới tin vào cái “Tuyệt Đối”, vì chúng ta đã có kinh nghiệm về những thứ mà chúng ta đã thấy rõ ràng nhưng đã không tin. Và cuối hành trình, chúng ta sẽ khám phá ra cái “Tuyệt Đối” ấy chính là Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin Chúa giúp con tập nhìn mọi sự trong Chúa và thấy Chúa trong mọi sự để con có thể sống lời Chúa chúc phúc: “Phúc thay những người không thấy mà tin!” ./.
Muối Cho Đời
(Ga 1,1-3)
Ngài là vô thuỷ vô chung,
Ngài là không-trước đến cùng không-sau.
Nhờ Ngài muôn sự khởi đầu ./.
TÂM TRẠNG PHÊRÔ
Con thề sẽ chết theo Thầy.
Đi vài ba bước, con quay lại nhìn!
Cái gì níu kéo bàn chân?
HÃY THẢ LƯỚI BÊN PHẢI MẠN THUYỀN
(Ga 21,6)
Đâu là “bên phải mạn thuyền”
Để con thả lưới cho thuyền đầy khoang
Giữa lòng biển cả trần gian?
LADARÔ
(Ga 11,1-44)
Tôi đây chết đã bốn ngày,
Tình Yêu gọi dậy, tôi nay nói cười.
Nhanh chân trở lại với đời ./.
BÀ GOÁ XARÉPTA
(1V 17,7-16)
Vì tin hũ bột không vơi
Vò dầu chẳng cạn nên tôi sẵn sàng
Hễ còn thì cứ trao ban ./.
MUỐI CHO ĐỜI
(Mt 5,13)
Nước ốc thì nhạt đã đành,
Muối mà cũng nhạt, hỏi anh làm gì?
Làm gì? Đem ném phứt đi!
ÁNH SÁNG CHO TRẦN GIAN
(Mt 5,15-16)
Cái đèn có đế thật cao,
Tôi rót dầu vào, nó sáng thật xa.
Sáng mình, sáng cả người ta ./.
Thứ Ba, 1 tháng 7, 2008
Sống Trung Tín
Trong “khoa học tu đức” cũng thế, cần phải suy nghĩ sao cho hợp ý Chúa và đồng thời cũng cần phải hành động sao cho hợp với các suy nghĩ ấy. “Tri thiên ý” và “hành thiên ý” tạo nên đời sống khoa học trong tu đức.