Các Trang

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2008

Chuỗi Mân Côi - Mùa Mừng (1)

Mầu nhiệm thứ 1
CHÚA GIÊ-SU SỐNG LẠI

“ Các bà tìm Đức Giê-su Na-da-rét, Đấng bị đóng đinh chứ gì ! Người đã chỗi dậy rồi, không còn đây nữa…” (Mc 16,1-14)

Thế là hết ! Vị Thầy khả kính không còn nữa. Viên đá đậy cửa mộ đã khép lại sau lưng họ những ngày tháng tuyệt vời. Kỷ niệm càng đẹp thì nỗi luyến nhớ càng khó nguôi ngoai ! Ma-ri-a Mác-đa-la, Ma-ri-a Cơ-lô-pát và Sa-lô-mê nôn nóng đợi ngày hưu lễ qua đi để tới viếng và xức thuốc thơm lên xác Chúa. Họ muốn ôm ấp mãi hình ảnh của một người Thầy đã đến và đã biến đổi đời họ. Họ muốn có Người ở mãi bên mình… Trời vừa mờ sáng, các bà vội vàng ra mộ, lòng những lo lắng không biết làm sao mở được tảng đá đóng cửa huyệt. Nhưng ơ kìa, lạ chưa, cửa mồ đã mở tung ra. Chuyện gì thế này ? Ma-ri-a Mác-đa-la hoảng hốt chạy về báo tin cho Phê-rô và Gio-an. Họ cùng chạy tới mộ, và họ đã thấy gì ? – Chiếc mồ trống rỗng, cùng với lời thiên sứ báo tin : “Người đã sống lại rồi !”

Thầy đã sống lại thậy ư ? Ma-ri-a Mác-đa-la nửa tin nửa ngờ. Những người kia đã ra về cả mà chị còn ở lại, còn mãi miết khóc thương đến độ Chúa đến bên cạnh chị mà chị vẫn không hay, vẫn tưởng là một người làm vườn nào đó. Nhưng một tiếng gọi quen thuộc vang lên : “Ma-ri-a !” Ôi, tiếng Thầy đây mà ! Vậy là Thầy đã sống lại thật. Chị vui mừng muốn phát điên lên… Chị tức tốc chạy về báo cho bằng hữu biết cái tin sốt dẻo này…

Đang lúc ấy, trên đường đi Em-mau, hai người bộ hành buồn bã cúi đầu rảo bước. Họ muốn trở về quê nhà để nguôi đi nỗi muộn phiền thất vọng. Giê-su Na-da-rét, vị Thầy mà họ tin tưởng sẽ cứu dân tộc khỏi ách nô lệ đã chết rồi. Một số bạn bè nói rằng Người đã sống lại, nhưng làm sao mà tin được chuyện đó !… Và này, Người cũng đến rảo bước bên họ để giải thích cho họ hiểu Kinh Thánh và nhận ra Người đã sống lại thật.

Người cũng hiện ra với nhóm Mười Một để xua tan nỗi nghi ngờ và những âu lo của họ.

Thế còn Đức Ma-ri-a ? – Cả bốn sách Tin Mừng đều không ghi lấy một chữ về Ngài !

Mẹ ơi ! Giê-su Con Mẹ đã sống lại rồi. Chắc chắn cái tin này chỉ sốt dẻo đối với những người hoài nghi thôi. Còn đối với Mẹ, Mẹ đã tin tưởng hoàn toàn vào Thiên Chúa, Mẹ đã tin tưởng hoàn toàn vào Con Mẹ. Người đã nói rằng Người sẽ sống lại, thì chắc chắn Người sẽ sống lại. Mẹ vẫn sẵn sàng chờ đón Người phục sinh từ cõi chết như Mẹ đã sẵn sàng đón nhận Người từ thiên quốc ngự xuống đầu thai trong lòng Mẹ. Mẹ đã cùng chịu khổ đau với Người và Mẹ tin chắc rằng Mẹ cũng sẽ được hưởng niềm hoan hỉ với Người.

Mẹ ơi ! Giê-su Con Mẹ đã sống lại rồi. Người là niềm vui không bao giờ mất của những ai tin tưởng vào Người. Ấy thế mà nhiều lúc con đã sống muộn phiền như là Người vẫn còn nằm yên trong mộ. Con đã khóc than bi lụy như Ma-ri-a Mác-đa-la, đã chán nản thất vọng như hai môn đệ làng Em-mau, đã sợ hãi cuống cuồng như nhóm Mười Một.

Không, Chúa Giê-su đã sống lại và Người đang đến bên con, đang sống trong con. Con không được phép buồn sầu Mẹ ạ… Con phải vui lên, vui nhiều lên nữa chứ, phải không thưa Mẹ ? Chính nhờ Người đã phục sinh mà con mới có can đảm đón nhận tất cả mọi gian nan thử thách trong cuộc sống. Tất cả, ngay cả cái chết của bao người thân yêu và chính cả cái chết của con cũng mất đi khuôn mặt bi thương vẫn ám ảnh con người. Đức Giê-su đã chiến thắng tử thần, đã vĩnh viễn đẩy lùi ách sự dữ vào bóng tối, đã xóa tan nỗi đau đớn u sầu của cuộc khổ nạn. Người đã sống lại để đưa ra cho con một lời bảo chứng : hễ ai tin tưởng vào Người, kẻ ấy sẽ không phải tủi nhục bao giờ. Đằng sau cuộc tử nạn là sự phục sinh, đằng sau thập giá khổ nhục là vinh quang bất diệt của ngày sống lại ./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét