Các Trang

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 1: Đêm giác quan - Chương 2

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 1
ĐÊM GIÁC QUAN

CHƯƠNG 2
[Về một số bất toàn tâm linh nơi người mới bắt đầu liên quan tới tính kiêu ngạo]

1 - Những người mới bắt đầu cảm thấy rất nhiệt thành trong các việc tâm linh và linh thao. Lẽ ra theo bản chất, các việc thánh thiện này giúp người ta khiêm nhường, thế nhưng vì những người này còn bất toàn, sự tiến bộ ấy nhiều khi lại tạo ra nơi họ một sự kiêu ngạo thầm kín, khiến họ lấy làm thỏa mãn về các hành động của họ và về chính bản thân họ nữa. Rồi từ đó phát sinh nơi họ sự khao khát có phần hão huyền, đôi khi hết sức hão huyền, muốn đề cập tới các việc tâm linh ấy trước mặt các kẻ khác, đôi khi còn muốn lên mặt dạy bảo kẻ khác hơn là muốn học hỏi. Tận thâm tâm họ còn kết án kẻ khác khi thấy nơi những người này không có được thứ lòng sùng mộ như họ mong muốn, thậm chí đôi khi họ còn táo bạo nói ra điều ấy y hệt gã biệt phái trong Tin Mừng, khoe mình bằng cách tán dương Thiên Chúa về những việc gã đã làm và bằng cách miệt thị người thu thuế (Lc 18,11-12).

2 - Với những người như thế, ma quỷ thường kích thích thêm lòng nhiệt thành và sự khao khát làm thêm các việc lành ấy và những việc khác như thế nữa, để lòng tự phụ và kiêu ngạo của họ ngày càng tăng lên, bởi ma quỷ biết rằng không những tất cả các việc lành và các nhân đức ấy chẳng sinh ích gì cho họ mà ngược lại còn trở thành nết xấu cho họ. Một số còn tệ đến nỗi không muốn cho ai khác, ngoại trừ chính họ, được coi là tốt, thành thử hễ có dịp là họ dùng lời nói lẫn việc làm để nói xấu và kết án kẻ khác, bởi họ thấy cái rơm cái rác trong mắt người anh em mà chẳng nhận ra cái xà trong mắt họ (Mt 7,3). Họ lọc con muỗi nơi kẻ khác mà lại nuốt trửng con lạc đà (Mt 23,24).

3 - Họ chỉ mong ai cũng đề cao và tán tụng những việc họ làm, cho nên khi các linh hướng của họ - chẳng hạn các cha giải tội và các bề trên của họ - không tán thành tinh thần và cách thức xử sự của họ, họ liền cho rằng các vị ấy không hiểu nổi họ, các vị ấy không tán thành việc nọ hoặc không chấp nhận việc kia chẳng qua vì các vị ấy không phải là những người sống theo tâm linh. Thành thử họ mong mỏi và xoay xở tìm cho ra một vị nào khác hợp với sở thích của họ, bởi thông thường, họ chỉ mong bàn chuyện tâm linh với những người mà họ nghĩ là sẽ tán dương và quí trọng những việc họ làm. Những ai cảnh tỉnh họ để đưa họ vào những con đường tốt lành, thì họ trốn như trốn thần chết, đôi khi thậm chí họ còn nuôi lòng căm phẫn các vị linh hướng ấy nữa. Vì tự phụ như thế, họ thường quen đề ra nhiều chuyện mà rồi chẳng làm xong được bao nhiêu.

Họ cũng thường mong sao cho kẻ khác nhận ra tinh thần và lòng đạo của họ, vì thế họ tạo ra những dấu hiệu bề ngoài, những cử điệu, những tiếng thở dài, và những kiểu cách khác; lắm lúc, nhờ ma quỷ tiếp tay, họ còn có những cơn ngất trí - thường công khai hơn là kín đáo - và họ rất thỏa chí khi thiên hạ biết được chuyện đó nên họ lại càng khát mong chuyện đó xảy ra.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét