Các Trang

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 1: Đêm giác quan - Chương 10 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 1
ĐÊM GIÁC QUAN

CHƯƠNG 10 (tiếp theo)

4 - Phong cách họ phải giữ lấy trong đêm giác quan này là đừng nghĩ gì đến việc lý luận và suy gẫm nữa, bởi không còn là lúc để làm những việc ấy, mà hãy để linh hồn nghỉ ngơi an tịnh mặc dù rõ ràng có vẻ như họ chẳng làm gì và đang lãng phí thời giờ, và mặc dù có vẻ như là do biếng nhác nên họ đã không màng nghĩ đến điều gì cả. Thật vậy, họ sẽ làm được rất nhiều nếu chỉ kiên trì nhẫn nại trong tâm nguyện mà chẳng làm gì cả.
Điều duy nhất họ phải làm là để cho linh hồn được tự do, rảnh rỗi, thoát khỏi mọi ghi nhận và tư tưởng, không lo lắng về những gì họ sẽ tưởng nghĩ hay suy niệm, mà chỉ hài lòng và mãn nguyện hướng cái nhìn yêu thương và an bình lên Thiên Chúa, sống thanh thản không gắng sức, không khát khao nếm hưởng hay cảm nhận Ngài. Bởi lẽ mọi tham vọng này đều khiến linh hồn âu lo và sao lãng sự nghỉ ngơi an tịnh và thư thái dịu dàng của ơn chiêm niệm đang được ban cho nó ở đây.

5 - Có thể họ còn bối rối hơn vì thấy mình bị mất thời giờ và thấy có lẽ nên làm một điều gì khác thì tốt hơn vì giờ đây khi tâm nguyện họ chẳng làm được gì hay nghĩ được gì cả. Dù vậy, họ nên kiên nhẫn và cứ ở an tịnh, như thể cầu nguyện chẳng gì khác hơn là tỏ ra hài lòng và rộng mở cõi lòng. Thật vậy nếu cứ đòi làm một điều gì đó nhờ các quan năng bên trong, họ sẽ cản trở và đánh mất những ơn lành Thiên Chúa đang trao ban và khắc sâu vào linh hồn họ nhờ sự an bình và thư thái ấy. Cũng như khi một họa sĩ đang muốn phác họa hay vẽ chân dung một người mà người ấy lại cứ loay hoay làm một chuyện gì đó thì họa sĩ sẽ bị cản trở chẳng làm được gì và công việc sẽ bị trục trặc. Tương tự như vậy, một khi linh hồn đã muốn sống an bình tĩnh lặng bên trong, thì bất cứ một công việc, một nghiêng chiều hay một chú tâm nào khác cũng đều sẽ khiến linh hồn chia trí, bất an và cảm thấy các giác quan khô khan trống rỗng. Vâng, linh hồn càng tìm cách bám vào một nghiêng chiều hay nhận thức nào đó, càng cảm thấy thiếu thốn, bởi lẽ sự thiếu thốn này không thể nào lấp đầy được bằng con đường giác quan ấy.

6 - Như thế, linh hồn không nên lo lắng về việc các quan năng không còn hoạt động, trái lại, tốt hơn phải mong sao cho các hoạt động ấy mất đi nhanh hơn. Thật vậy, khi chúng không cản trở hoạt động của ơn chiêm niệm Thiên Chúa đang phú ban cho linh hồn, thì linh hồn lại nhận được ơn ấy một cách dồi dào và an thái hơn, đồng thời khiến tâm linh được rực nóng và bốc cháy lên với thứ tình yêu mà ơn chiêm niệm tối tăm và bí mật này mang theo và khắc sâu vào linh hồn. Thật vậy, ơn chiêm niệm chẳng gì khác hơn là ơn Thiên Chúa tuôn đổ một cách bí mật, an bình và đầy yêu thương mà nếu không bị cản trở thì ơn này sẽ đốt cháy linh hồn trong tinh thần yêu thương, như điều linh hồn muốn nói với ta trong câu thơ kế tiếp:

Nồng nàn yêu thương và âu lo.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét