ĐỂ HIỂU ĐẠO CHÚA HƠN
+ 16 THẾ KỶ ĐẦU CỦA KITÔ GIÁO
4. Công cuộc của Thiên Chúa và là mầu nhiệm
Ngôn ngữ Âu Tây và cả kiểu nói của anh em Tin Lành Việt Nam đều gọi nhà thờ là Hội thánh. Lý do là chính ngôi thánh đường cho ta ngay cái hình ảnh Hội thánh là Nhà Thiên Chúa, là một công cuộc do Thiên Chúa xây dựng cho gia đình của Ngài: "Cả anh em nữa, ví thể những viên đá sống, hãy để Ngài xây cất anh em làm tòa nhà thiêng liêng” (1Pr 2,5).
Như thế, khi nghe đến Giáo hội hoặc Hội thánh, có thể người ta dễ nghĩ ngay đến nhà thờ, thánh lễ, giáo dân, linh mục, Giáo hoàng... Nghĩa là một tổ chức xã hội hữu hình, có phẩm trật. Thế nhưng, đó chỉ là khuôn mặt bên ngoài, còn bản chất thâm sâu của Hội thánh là gì?
a. Nhúm men
Là Kitô hữu, chúng ta sống rải rác trên mọi miền trái đất, dù không biết tên nhau, nhưng cùng hiệp thông với nhau sâu đậm. Chúng ta không có đồng phục, không mang phù hiệu, nhưng cùng chung một đức tin và một tình yêu thương. những dấu hiệu vô hình nhưng rất rõ rệt. Chính vì thế mà trong các lớp đào tạo hay các tập thể xã hội, các bạn trẻ Kitô hữu từ những miền xa lạ khi gặp nhau rất dễ nhận ra nhau. Họ gặp nhau và làm cho Hội thánh hiện diện trong môi trường, không phải như một nhóm đóng kín, nhưng như một hạt nhân hướng đến mọi người, như một nhúm men yêu thương muốn làm cho cả đống bột rời rạc cũng được dậy men:
"Về Nước Trời thì cũng in như men bà nọ lấy vùi vào rá bột cho đến khi tất cả dậy men” (Mt 13,33).
b. Hạt cải
Linh mục Charles de Foucauld một mình sống lăn lộn giữa các bộ lạc da đen trong sa mạc Phi châu, để đem lại cho họ sự tươi mát của tình thương, hòa bình và tiến bộ. Chỉ một mình anh là Kitô hữu giữa thế giới da đen Hồi giáo, nhưng Hội thánh đã hiện diện ở đó như một hạt cải xứ Palestine, như một hạt phấn thông Đà Lạt, rất nhỏ nhoi, nhưng chuẩn bị đang vươn thành một cây cao lớn đầy bóng mát:
"Về Nước Trời thì cũng in như hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình. Nó nhỏ tí thua mọi thứ hạt giống, nhưng khi nó đã lớn lên thì to lớn hơn rau cỏ mà thành một cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi cành nó" (Mt 13,31-32).
c. Đoàn chiên
Như Charles de Foucauld, các phần tử của Hội thánh tản mác giữa loài người, mất hút trong đám đông. Thế nhưng đó chính là "đoàn người được Chúa triệu tập", là "nhóm người họp lại", theo ý nghĩa của tiếng Hội thánh, Ekklesia, trong nguyên ngữ Hy Lạp. Một sáng Chúa nhật nào đó, khi chuông nhà thờ đổ, đứng trên gác chuông nhìn xuống, bạn có thể thấy hình ảnh thật đẹp của sự thật ấy: từ những ngõ hẻm âm thầm nhất, những con chiên của Chúa theo tiếng chuông gọi đàn, đổ ra những con đường lớn, tiến về ràn chiên. Chính Chúa Gièsu dã dùng hình ảnh nầy để diễn tả Hội thánh:
"Ta còn những chiên khác nữa không thuộc ràn này, các con chiên ấy, Ta cũng phải chăn dắt, và chúng sẽ nghe tiếng Ta, và sẽ thành một ràn chiên, một chủ chiên” (Ga 10,16).
d. Dân Thiên Chúa
Thánh Phêrô gọi Hội thánh là dân riêng của Thiên Chúa, từ ngữ đã được dùng để chỉ dân tộc Cựu ước trước kia: "Anh em là dòng giống được lựa chọn, hàng tư tế hoàng vương, nước thánh thiện, dân tộc được Thiên Chúa chọn làm sở hữu” (1Pr 2,9).
Người ta có thể ngạc nhiên khi thấy Kinh thánh diễn tả Hội thánh bằng những hình ảnh rất khác biệt nhau, nhưng có lẽ người Việt chúng ta không lấy làm lạ. Chúng ta vẫn gọi dân tộc Việt Nam là nhà Việt Nam, và nhắc đến tình tự dân tộc dưới hình ảnh một đàn gia súc: "Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ", "Gà cùng môt mẹ chớ hoài đá nhau".
(Còn tiếp)
- "Để Hiểu Đạo Chúa Hơn" - Thế Tâm Nguyễn Khắc Dương.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét