Đôi khi quá mệt mỏi trên yên xe đạp,
Tôi đã nghĩ rằng:
Sỏi đá bên đường
Nắng không đổ mồ hôi,
Mưa không run cầm cập.
Bình thản đến lạ lùng.
Người lữ khách trên đường
Nắng ướt đẫm mồ hôi,
Mưa rét run cầm cập
Lạ lùng hơn tất cả mọi điều lạ lùng ./.
03.08.1988
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét