Các Trang

Thứ Tư, 1 tháng 10, 2008

Chuỗi Mân Côi - Mùa Vui (1)


CHUỖI MÂN CÔI TRONG ĐỜI SỐNG HÀNG NGÀY
Nguyên tác: Notre Dame de tous les jours - PAULA HOESL

TRẦM TĨNH NGUYỆN phóng tác 
Kính dâng ĐỨC MẸ LA VANG. Kỷ niệm Năm Thánh 2000

MÙA VUI
Mầu nhiệm thứ 1: TRUYỀN TIN

"Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng Bà" (Lc 1, 25-38).

Mẹ ơi! Khi suy ngắm mầu nhiệm truyền tin con vẫn thường tự hỏi: “Mẹ đang ở đâu, đang làm gì khi sứ thần Gáp-ri-en đến báo cho Mẹ hay ý định hết sức trọng đại ấy của Thiên Chúa?”

Mẹ đang ở trong một góc phòng yên tĩnh, đang đắm chìm trong những giây phút cầu nguyện thân mật với Chúa, Đấng mà Mẹ hằng thiết tha yêu mến chăng? Có lẽ khung cảnh đó thích hợp hơn đối với các tu sĩ trong các tu viện khả kính ; phần con, bận rộn với một ngày sống đầy ắp những công việc thường nhật, con lại thích Mẹ cũng như con, cũng đang bận rộn với một công việc bình thường nào đó trong ngày: hoặc đang nấu cơm, đang giặt giũ, hoặc đang quét dọn nhà cửa, hay đang khâu vá những chiếc áo quần đã sờn rách… và chính lúc đó sứ thần Chúa xuất hiện. Chắc hẳn có người sẽ không dám "thích" như thế vì sợ sẽ làm giảm giá trị của việc truyền tin: "Một sự kiện trọng đại như thế mà lại diễn ra trong một khung cảnh tầm thường kia ư?"

Thưa Mẹ, theo con chính cái tầm thường kia lại càng làm nổi bật vẻ trọng đại của sự việc, càng làm cho con người thấu hiểu hơn sự liên kết sâu xa giữa Thiên Chúa và kẻ Ngài yêu mến, bởi vì đối với những người nghĩa thiết thì đâu chẳng là nơi gặp gỡ, hà tất phải cần đến một căn phòng khách sang trọng mới hàn huyên tâm sự được ư?

Và chính trong khung cảnh tầm thường đó sứ thần đã nói lên lời chúc phúc: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa”, và kế đó là trọng tâm của sứ điệp: “Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai…”

Mẹ ơi, con hiểu tại sao lúc ấy Mẹ bối rối thốt lên: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào…?” Phải, Mẹ bối rối vì đã hiến dâng trọn vẹn con người và cuộc đời của Mẹ cho Thiên Chúa cốt để làm đẹp ý Ngài. Chưa bao giờ Mẹ dám nghĩ đến tước vị làm Mẹ Đấng Thiên Sai như biết bao thiếu nữ Ít-ra-en vẫn hằng mơ ước. Với Mẹ, chỉ cần ý Chúa được thực hiện thì lòng Mẹ hoan hỉ lắm rồi ; còn công việc, địa vị, dù trang trọng hay tầm thường thì trước mặt Chúa cũng chẳng có ý nghĩa gì. Chính trong tâm tình khiêm hạ và tín thác đó mà Mẹ đã được sứ thần cho biết: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà…" Không còn do dự, Mẹ khiêm tốn thưa với sứ thần: "Tôi đây là nữ tì của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói."

Mẹ ơi! Trong cuộc đời của con cũng đã có biết bao lần Chúa gởi đến những sứ điệp tương tự như thế. Đó là những lúc con gặp những khó khăn, những bất ngờ trái ý. Những lúc đó, thay vì tìm xem Chúa muốn nói gì với con qua những sự kiện kia, thì con lại đâm ra cau có phàn nàn. Con không muốn làm những gì ngược với sở thích, vì thế con tìm đủ mọi lý lẽ để biện hộ cho mình: con đổ lỗi cho tất cả mọi thứ, trừ ra chính con! Ôi, thật tội nghiệp cho con, tội nghiệp cho tất cả những ai chỉ biết sống theo ý riêng của mình. Con quên rằng xưa kia Mẹ đã thưa “Xin vâng” với trọn tấm lòng. Cùng với tiếng “Xin vâng” đầy tín thác ấy, Mẹ đã gạt bỏ ý muốn của Mẹ để chọn ý Chúa làm ước nguyện của mình.

Mẹ ơi! Con vẫn hay mơ ước làm được những công việc vĩ đại vì danh Chúa, vì thế những chuyện vặt vãnh hàng ngày dễ làm con chán nản bực bội. Con mơ làm “thánh lớn” mà quên rằng cái lớn lao của sự thánh thiện không hệ tại ở việc làm nhưng hệ tại ở tâm tình khi làm nhưng việc đó: Mẹ không chỉ trở nên cao trọng vì được làm Mẹ Ngôi Hai Nhập Thể, mà có lẽ đúng hơn phải nói rằng: vì Mẹ đã đón nhận thánh ý trong mọi giờ khắc, mọi tình huống của cuộc đời, nên Mẹ đã trở nên cao trọng và được chọn làm Mẹ của Con Một Chúa Trời.

Lạy Trinh Nữ Ma-ri-a, xin dạy con biết đón nhận tất cả những gì xảy đến trong cuộc đời con với tâm tình của Mẹ khi nhận lời thiên sứ truyền tin. Xin dạy con biết cưu mang Chúa trong mọi cảnh huống của đời con bằng tiếng “Xin vâng” đầy tín thác của Mẹ ./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét