Các Trang

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 23 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 23 (tiếp theo)

12 - Những cái chạm nhẹ này chính là điều linh hồn xin Thiên Chúa ban qua câu nói nơi sách Diễm Ca: “Giá chàng hôn ta những nụ môi chàng! ” (Dc 1,1). Đây là một điều diễn ra trong tương giao cực kỳ thâm sâu với Thiên Chúa, nơi mà linh hồn biết bao khát mong khắc khoải muốn đạt tới, vì thế linh hồn quý chuộng và ao ước một cái chạm nhẹ này của Thần Tính hơn tất cả mọi hồng ân khác Thiên Chúa ban cho. Sau khi đã lãnh nhận nhiều hồng ân mà nàng đã hát lên tán tụng Thiên Chúa nơi các ca khúc, Tình nương trong Diễm Ca vẫn thấy chưa thoả mãn và nàng đã xin Thiên Chúa ban cho những cái chạm nhẹ thần linh này bằng những lời lẽ sau:

Ôi phải chi Chàng là anh cùng mẹ,
Bú chung một bầu sữa thân thương,
Khi mình em gặp được ngoài đường,
Môi hồn em có thể hôn Chàng đắm đuối
Chẳng sợ ai cười, chẳng lo ai nói. (Dc 8,1).

Qua đó, Tình nương muốn hiểu về sự thông truyền mà chỉ một mình Thiên Chúa thực hiện cho linh hồn ở ngoài đường, xa cách hết mọi thụ tạo. Nàng diễn tả điều đó bằng những từ ngữ một mình, ngoài đường và bú sữa. Bầu sữa bị bú cạn kiệt tức các mê thích và nghiêng chiều của phần cảm giác đã bị làm khô đi và bị dẹp yên, giờ đây chỉ còn tự do tâm linh, linh hồn được vui hưởng các ơn lành, lòng tràn hoan lạc và an bình thâm sâu, không bị cản trở bởi phần cảm giác; cả ma quỷ cũng không còn có thể dùng phần cảm giác để phá rối. Thế là, ma quỷ không còn dám tấn công linh hồn vì nó không thể nào chạm tới nổi các hồng ân ấy mà cũng không hiểu nổi những cái chạm nhẹ thần linh ấy do bản thể yêu thương Thiên Chúa chạm đến tận bản thể linh hồn.

13 - Chẳng ai được hưởng hồng ân này nếu không trải qua cuộc thanh tẩy trần trụi thâm sâu, được che khuất về mặt tâm linh đối với tất cả những gì là thụ tạo. Đó là điều phải đạt được trong tăm tối (như chúng tôi đã nói khá dài trước đây và vừa rồi cũng còn nói về câu thơ này). Chính trong tăm tối và được che khuất mà linh hồn được vững mạnh trong ơn hiệp nhất với Thiên Chúa nhờ tình yêu. Vì thế linh hồn đã hát lên ca khúc: trong tăm tối và được che khuất.

14 - Khi những hồng ân ấy tuôn xuống trên linh hồn đang được che khuất, tức là, như đã nói, chỉ tuôn xuống nơi tâm linh mà thôi, thì trong một số trường hợp linh hồn thường hay cảm thấy (dầu không biết điều này xảy ra cách nào) phần thượng thuộc tâm linh của linh hồn xa rời và cách biệt với phần hạ thuộc cảm giác, tới nỗi linh hồn ý thức được nơi mình có hai phần tách biệt và xa cách nhau mà có vẻ như phần này không liên quan gì với phần kia và hoàn toàn lãnh đạm với phần kia. Xét theo cách nào đó thì quả thực là thế, vì hoạt động lúc bấy giờ mang tính cách hoàn toàn tâm linh, không hề có sự thông truyền tới phần khả giác. Bằng cách ấy, linh hồn dần dần trở nên hoàn toàn tâm linh, và trong nơi kín ẩn của ơn chiêm niệm hiệp nhất này, cuối cùng các đam mê và mê thích thuộc tâm linh sẽ bị dập tắt ở nhiều mức độ. Thế nên, khi nói đến phần thượng của mình, linh hồn đã ca lên lời thơ sau:

Mái nhà tôi giờ thật yên hàn.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét