Các Trang

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

Để Hiểu Đạo Chúa Hơn - Thiên Chúa của Abraham - Tội lỗi và ơn cứu chuộc (tiếp theo)

 


ĐỂ HIỂU ĐẠO CHÚA HƠN

+ THIÊN CHÚA CỦA ABRAHAM

4. Tội lỗi và ơn cứu chuộc (tiếp theo)

Như vậy, nhìn qua thì thấy rằng, thờ phượng Thiên Chúa giống như một kiểu nô lệ hóa, nhưng đào sâu thì sẽ thấy rằng, thờ phượng Thiên Chúa là phương thế duy nhất giải thoát con người khỏi sự thờ phượng lệch lạc đối với các ngẫu tượng là những thụ tạo ở cấp hạ đẳng hơn con người.

Cái xã hội được tổ chức chung quanh Đền Thánh luôn luôn có những hy tế ngày đêm được toàn thiêu trên bàn thờ Thiên Chúa, chính là phương thế giải thoát con người khỏi bất cứ ách nô lệ, bẩt cứ giá trị tương đối, bất cứ quyền lực nào ở trần gian này.

Việc thờ phượng Thiên Chúa bao hàm một quan niệm cho rằng, trong vũ trụ này, ngoài Thiên Chúa ra, con người là trên hết. Nếu con người có xu hướng phụng thờ, hiến dâng, thì chỉ phụng thờ, hiến dâng Thiên Chúa mà thôi, chứ không có một thụ tạo nào có quyền tiếm vị Thiên Chúa, bắt con người phải phụng thờ, phải hiến tế cho nó, vì nó chẳng qua chỉ là ngẫu tượng, chỉ là loài thụ tạo. Do đó, xét về một mặt, thờ phượng Thiên Chúa là nâng cao phẩm giá con người lên trên tất cả mọi giá trị ở trần gian này.

Đương nhiên điều đó bao hàm một điểm là Thiên Chúa không phải là một bạo chúa, sinh ra loài thụ tạo để bóc lột loài thụ tạo phục vụ cho mình, bởi vì, nếu Thiên Chúa có thật, là Đấng toàn năng, Đấng viên mãn, thì sự thờ phượng, sự hiến tế của con người chẳng đem lại gì cho Ngài cả, mà chẳng qua là đặt con người vào đúng vị trí, vào đúng nhân phẩm của họ, nghĩa là trên bất cứ thụ tạo nào, và chỉ dưới quyền Thiên Chúa mà thôi. Và Thiên Chúa không phải là một Thượng đế tác oai tác quái, nhưng là Thiên Chúa Cha từ ái, ban tất cả mọi ân sủng cho con người đã được Ngài thương yêu, thương yêu đến mức sai chính Ngôi Hai Thiên Chúa mang lấy thân phận làm người, để nâng cao con người lên vị trí của một Ngôi Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô, làm chủ toàn thể vũ trụ này. Như tôi đã nói ở trên kia, trong trùng dương tình yêu bát ngát dìu dặt muôn thuở là chính Thiên Chúa Ba Ngôi.

Do đó, giữa sinh hoạt tôn giáo, khát vọng của con người muốn được trở nên như chính Thiên Chúa chỉ thực hiện được trong sự thờ phượng Thiên Chúa, qua trung gian của Giêsu Nazareth vừa là con người như bất cứ con người nào, vừa là một Ngôi Vị Thiên Chúa. Đức Giêsu là Con, nên cùng bản tính với Thiên Chúa, có một sự đồng đẳng, có một sự ngang hàng với chính Thiên Chúa. Bởi vì, nói theo lối loại suy, tuy tương quan Cha - Con là tương quan phẩm trật, có trên có dưới, nhưng đồng thời là tương quan ngang hàng trên bình diện hữu thể. Cha là người thì Con cũng là người.

Chính cái điều, như tôi nói, Thiên Chúa mạc khải, bày tỏ nỗi niềm tâm sự với nhân loại, không có gì khác là nói với nhân loại rằng, dù là thụ tạo hư hèn được dựng nên từ hư không, con người không phải là tôi đòi của Thiên Chúa, và hơn nữa ngay cả khi con người phạm tội, phản nghịch cùng Thiên Chúa, thì Thiên Chúa vẫn một mực yêu thương, ban Con Một của Ngài cho nhân loại, để tất cả những ai tin vào Người Con Một đó thì cũng được trở nên những người con yêu dấu của Thiên Chúa.

Như thế, mạc khải ấy cũng có thể hiểu rằng, trở về với Thiên Chúa không phải như kẻ nô lệ đào tẩu bị đuổi bắt, bị gông cùm và phải trở lại với thân phận nô lệ tôi đòi, mà là trở về với vị Cha già đang đứng trước cửa trông đợi đứa con thân yêu trở về để hưởng phần gia nghiệp, để cùng với Cha và với anh em xây dựng cơ đồ, mà cơ đồ ở đây không gì khác hơn là trở thành thân thích vương đế với chính một Ngôi Vị Thiên Chúa, là Thiên Chúa Ngôi Hai đã xuống thế làm người trong Giêsu Nazareth.

(Còn tiếp)

- "Để Hiểu Đạo Chúa Hơn" - Thế Tâm Nguyễn Khắc Dương.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét