Các Trang

Thứ Hai, 6 tháng 10, 2025

Để Hiểu Đạo Chúa Hơn - Thiên Chúa của Abraham - Tội lỗi và ơn cứu chuộc (tiếp theo)



ĐỂ HIỂU ĐẠO CHÚA HƠN

+ THIÊN CHÚA CỦA ABRAHAM

4. Tội lỗi và ơn cứu chuộc (tiếp theo)

Có thể nói rằng, bản chất của thờ phượng Thiên Chúa là tin vào sứ điệp tình yêu đó, đón nhận sứ điệp tình yêu đó, và như thế thì có thể nói những hữu thể vốn là loài thụ tạo hư hèn, được dựng nên từ hư không, như hạng dân lê thứ được mời vào cung điện nhà vua để lên ngôi hoàng tử, đồng trị vì với vị Đông cung Thái tử là Ngôi Hai Thiên Chúa

Như vậy, quá trình lịch sử của dân tộc Do Thái là một sự duy trì lời giao ước, duy trì lời hứa hẹn của Thiên Chúa và chuẩn bị cho điều Chúa đã hứa, là thực hiện một kỳ công tuyệt diệu, đó là cho xuất hiện một người, Giêsu Nazareth, con bà Maria, vừa là con người trọn vẹn, vừa đích thực là Con Thiên Chúa, và qua trung gian của con người tột đỉnh ấy mà mời gọi bất cứ con người nào thuận tình đón nhận và thông dự vào chính cái vị thế tôn quý ấy. Đó là ý nghĩa cuối cùng, mục đích cuối cùng của dân tộc Do Thái được gọi là Cựu Ước, tức là giao ước cũ, và giao ước cũ ấy đã được thực hiện nơi Giêsu Nazareth. Nói cách khác, khi Đức Giêsu Nazareth xuất hiện trong vũ trụ này thì kế đồ, hay chương trình tình yêu của Thiên Chúa đã được thực hiện, đã hoàn thành.

Thế nhưng, như ta đã thấy ở trên kia, cái kế đồ, cái chương trình tình yêu đó đã bị xáo trộn vì sự cám dỗ, mê hoặc của Ác thần, cho nên, thay vì được tiến triển trong một quy trình hài hòa tốt đẹp, thì đã gặp phải những bất ổn, trải qua những giai đoạn bi thương thống thiết; do đó, thân thế và sự nghiệp của Đức Giêsu người Nazareth, là Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người, phải trải qua một giai đoạn cam go, là cuộc Khổ Nạn. Cuộc Khổ Nạn này có một giá trị cứu chuộc. Thật ra, chữ cứu chuộc có hơi nặng nề và hơi có tính cách tiêu cực, thiên về một cách nhìn duy luật thế nào đó khiến chúng ta có cảm tưởng Chúa Cha như một chủ nợ mà loài người mắc nợ, và Giêsu Nazareth phải trả cho đến đồng xu cuối cùng, tức là nhỏ đến giọt máu cuối cùng, khi đó mới được tha nợ.

Nhưng đó chẳng qua chỉ là một cách nhìn, một cách hiểu nào đó, không phải là sai, nhưng không được hoàn chỉnh. Riêng tôi nghĩ, chúng ta có thể hiểu như thế này, tội mà chúng ta gọi là Tội Nguyên tổ, nguyên nhân của mọi đau khổ và mọi tội lỗi lan tràn khắp cả nhân loại, cả vũ trụ này chính là hậu quả của một sự bất tuân, một sự phản loạn, một sự bội ước của loài thụ tạo đối với Đấng Tạo thành, mà đáng lẽ thụ tạo phải biết ơn, cảm tạ, yêu mến và thuận tình. Bởi lẽ, bản chất toàn hảo của Thiên Chúa không thể nào kết hợp được với những cái gì là ô trọc, là tiêu cực; tựa như không thể nào làm cho vàng kết hợp nhuần nhuyễn với chì được, phải biến chì thành vàng, lúc ấy mới kết hợp nhuần nhuyễn được. Vậy, nếu Thiên Chúa là Đấng chí thánh chí thiện toàn hảo, và nhân loại cứ đắm chìm trong tội lỗi, thì chuyện kết hợp là không thể được; nếu muốn kết hợp được, đương nhiên phải có một sự thanh luyện nào đó.

Sự thanh luyện cần có là gì, nếu không phải là sống thánh ý của Thiên Chúa vốn đầy từ ái? Cho nên cuộc Khổ Nạn của Giêsu Nazareth không phải là một cuộc trả nợ cho đến đồng xu cuối cùng, mà là một thái độ tâm tình của người con hiếu thảo thuận tình với Thiên Chúa Cha, vì tin rằng ý muốn của Chúa Cha là ý muốn của một Đấng toàn hảo chỉ đem lại sự thánh thiện tốt lành mà thôi. Vì vậy, khi xuống thế làm người, Giêsu Nazareth thuận tình đi vào cái trật tự, cái quy luật đương nhiên của một vũ trụ, của một xã hội đã xuất hiện bóng dáng của sự dữ. Ngài không đòi hỏi Thiên Chúa phải miễn trừ cho Ngài, dành cho Ngài một quy chế đặc biệt nào đó tách biệt khỏi anh em, nhưng Ngài vui lòng sống thân phận con người, bị mọi quy luật của vũ trụ, của xã hội chi phối, và thuận tình chấp nhận đến tận hậu quả cuối cùng.

(Còn tiếp)

- "Để Hiểu Đạo Chúa Hơn" - Thế Tâm Nguyễn Khắc Dương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét