THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 1
ĐÊM GIÁC QUAN
CHƯƠNG 11 (tiếp theo)
3 - Khi Thiên Chúa dẫn linh hồn vào đêm này để thanh tẩy giác quan thuộc phần hạ đẳng, cho nó thích ứng, thuận phục và hiệp nhất với phần tâm linh bằng cách bắt nó phải chịu tối tăm và chấm dứt thói quen suy luận (về sau cũng thế, để thanh tẩy tâm linh và cho nó được hiệp nhất với Ngài, Thiên Chúa cũng đặt linh hồn vào đêm tâm linh, như chúng tôi sẽ nói sau), linh hồn sẽ được nhiều điều lợi ích - mặc dù lúc ấy có vẻ không ích lợi gì cho nó - đến nỗi nó kể như mình đang được diễm phúc may mắn nhờ đêm tối ấy mà thoát khỏi cạm bẫy và sự áp bức của giác quan thuộc phần hạ đẳng. Vì thế linh hồn reo lên câu thơ: "Ôi vận may diễm phúc!". Ở đây, ta nên chú ý tới những lợi ích linh hồn gặp được nơi đêm ấy, bởi chính là vì những lợi ích này mà linh hồn đã xem việc trải qua đêm ấy là một vận may diễm phúc. Tất cả những lợi ích ấy được hàm chứa trong câu thơ kế tiếp:
Tôi đã ra đi không bị để ý.
4 - Cuộc ra đi này của linh hồn được hiểu như cuộc ra đi để khỏi bị lệ thuộc phần cảm giác, sự lệ thuộc mà linh hồn đã từng phải chịu khi tìm kiếm Thiên Chúa qua những hoạt động quá yếu nhược, quá giới hạn và quá dễ sai lạc, tức những hoạt động của phần hạ đẳng: ở đó, mỗi bước đi, linh hồn lại vấp vào cả ngàn điều bất toàn và ngu dốt như chúng ta đã ghi nhận trên đây khi bàn về bảy mối tội đầu. Linh hồn thoát khỏi tất cả những bất toàn ấy khi đêm dày tiễu trừ hết nơi nó mọi thích thú thượng đẳng lẫn hạ đẳng, khiến cho mọi kiểu suy luận thành tăm tối và tạo cho linh hồn vô số những ơn lành khác trong việc gặt hái các nhân đức, như chúng tôi sắp nói đây. Bởi lẽ người nào tiến bước qua lối này sẽ được thoả lòng và đầy an ủi khi thấy chính những điều có vẻ quá cam go, bất lợi cho linh hồn và trái ngược với sự thích thú tâm linh lại sản sinh ra nơi linh hồn biết bao nhiêu ơn lành. Như chúng tôi vừa nói, những ơn lành ấy được gặt hái một khi nhờ vào đêm tối tăm này, linh hồn ra đi lìa khỏi mọi loài thụ tạo - xét cả về mặt tình cảm cũng như hoạt động - để tiến bước tới những phúc lành vĩnh cửu, vốn là một hạnh phúc lớn lao và một vận may hoạ hiếm. Trước hết, quả là một điều tốt lớn lao khi dập tắt được sự mê thích và nghiêng chiều đối với mọi sự, và hơn nữa, cũng có quá ít người chịu kiên tâm bền chí bước vào cửa hẹp và đường chật là đường dẫn tới sự sống, như lời Đấng Cứu Thế đã phán (x. Mt 7,14).
Cửa hẹp chính là đêm giác quan. Linh hồn gỡ mình khỏi giác quan và hóa trần trụi để bước qua cửa ấy cùng với đức tin là yếu tố xa lạ đối với mọi giác quan, để rồi tiến bước trên con đường hẹp là đêm tâm linh mà đến với Thiên Chúa trong đức tin tinh tuyền là phương thế giúp linh hồn hiệp nhất với Thiên Chúa. Tuy nhiên bởi vì con đường này rất hẹp, tối tăm và khủng khiếp (tới nỗi như chúng tôi sẽ nói, không thể nào so sánh giữa đêm giác quan với cái tối tăm và vất vả của đêm tâm linh) cho nên số người tiến vào đây hết sức hiếm hoi, thế nhưng những lợi ích mà đêm tâm linh mang lại cũng lớn hơn nhiều so với những lợi ích của đêm giác quan.
Giờ đây, chúng tôi xin nói đôi điều về những lợi ích của đêm giác quan, một cách vắn gọn hết sức, để bước qua phần trình bày về đêm tâm linh.
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)