Thứ Tư, 18 tháng 7, 2007

Chàng Hải Âu Với Đôi Cánh Gãy

Chàng hải âu bé nhỏ
Ôm mộng vượt đại dương
Bay qua biển vô thường
Đến làm tổ trên cành cây vĩnh cửu.

Đường thì xa tắp,
Mãi tít chân trời vẫn chưa thấy bóng đất liền hé lộ.
Đôi cánh gầy guộc đập liên hồi.
Mù khơi.
Cũng mặc, cứ thẳng đường bay tới.

Ngày lại ngày tiếp nối.
Tháng rồi tháng kề nhau.
Khi thì nắng quái, lúc lại mưa sâu,
Có lúc lại dữ dằn bão tố.

Dưới kia thì biển gầm sóng vỗ,
Biển há mồm như muốn hớp lấy cánh chim bay.
Có lúc quang đãng, có lúc lại vần vũ trời mây.
Cũng mặc, cánh chim cứ bay hoài như không hề biết mỏi.

Thế nhưng, chàng cũng chỉ là con hải âu yếu đuối.
Sức hơi nào rồi cũng đến rã rời,
Từng chiếc lông rụng xuống tả tơi,
Và đôi cánh kia bắt đầu rướm máu !

Máu thì máu, cũng mặc, chàng cứ bay mà chẳng hề muốn đậu.
(Dù trên những cánh buồm con cũng có chỗ cho chàng nương náu)
Chàng cứ bay, bay mãi miết không thôi.

Một hôm kia, đôi cánh, than ôi !
Gãy cụp xuống như cành khô trong cơn gió dữ.
Chàng cắn răng cố nén cơn đau để băng mình lên phía trước.
Cánh gãy rồi, sao mà bay được ?
Thế nhưng chàng vẫn cứ bay !

Và ô kìa, lạ kỳ thay
Chàng vẫn bay được dù chỉ là với đôi cánh gãy.

Ngày vẫn còn nối tiếp ngày.
Tháng vẫn còn liền kề tháng.
Đất hiền vẫn chưa ló dạng.
Và chàng hải âu với đôi cánh gãy vẫn còn bay ./.

13.01.1988

0 nhận xét: