Thứ Năm, 17 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 6

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 6

[Những đau đớn phiền muộn khác linh hồn phải chịu trong đêm này]

1 - Mặt thứ ba, linh hồn phải chịu khổ nạn và đau đớn là vì ở đây hai yếu tố thần linh và nhân loại là hai thái cực mà lại nối kết với nhau. Yếu tố thần linh là ơn chiêm niệm thanh tẩy còn yếu tố nhân loại là linh hồn đang được lãnh nhận ơn chiêm niệm ấy. Yếu tố thần linh ập xuống trên linh hồn để nhào nặn và canh tân nó hầu đưa nó vào thế giới thần linh. Yếu tố ấy tước lột hết những nghiêng chiều và những đặc tính cố hữu của con người cũ vốn liên kết với nhau, gắn liền với linh hồn và phù hợp chặt chẽ với nó. Yếu tố ấy phá vỡ bản thể tâm linh và nhận chìm nó vào một sự tối tăm sâu thẳm tới nỗi linh hồn cảm thấy mình bị huỷ diệt và tan chảy ngay trước mặt mình và chứng kiến những nỗi khốn cùng của chính mình trong một cái chết tâm linh đầy kinh khiếp. Linh hồn cảm thấy như thể bị một mãnh thú nuốt vào bụng, bị tiêu hóa trong cái bụng tối tăm của nó và trải qua nỗi kinh hoàng mà ngôn sứ Giôna ngày trước đã từng chịu trong bụng cá (Gn 2,2-10). Bởi lẽ linh hồn cần phải ở trong nấm mồ tử thần tối tăm này cho tới khi đạt được ơn Phục sinh tâm linh mà nó đang ngóng đợi.

2 - Vua Đavít đã có diễn tả cuộc thụ nạn và nỗi đớn đau này, mặc dù thực ra đây là điều không sao diễn tả nổi: "Sóng tử thần dồn dập chung quanh, thác diệt vong làm tôi kinh hãi, màng lưới âm ty bủa vây tứ phía, bẫy tử thần ập xuống trên tôi. Lúc ngặt nghèo tôi kêu cầu Chúa” (Tv 17,5-7).

Điều linh hồn khốn khổ này cảm nghiệm thấm thía nhất ở đây chính là dường như rõ ràng Thiên Chúa đã khai trừ nó, ghê tởm nó và quẳng nó vào vực thẳm tối tăm. Quả là một cực hình và đớn đau khủng khiếp đối với linh hồn khi đinh ninh mình đã bị Thiên Chúa từ bỏ. Thấm thía nỗi khốn khổ này, vua Đavít đã kêu lên:

Con nằm đây giữa bao người chết
Như các tử thi vùi trong mồ mả
Đã bị Thiên Chúa quên đi, và không được tay Ngài săn sóc
Thiên Chúa hạ con xuống tận đáy huyệt sâu
Giữa chốn tối tăm giữa lòng vực thẳm.
Cơn giận Thiên Chúa đè nặng thân con
Như sóng cồn xô đẩy dập vùi. (Tv 87,6-8)

Quả thật khi bị ơn chiêm niệm thanh tẩy này đè bẹp, linh hồn cảm thấy một cách mãnh liệt cả bóng tối sự chết, xen lẫn tiếng rên của tử thần và đớn đau của âm phủ, tất cả chỉ vì nó thấy mình bị vắng bóng Thiên Chúa, bị trừng phạt, bị khai trừ, trở thành bất xứng với Ngài và bị Ngài thịnh nộ. Ở đây linh hồn cảm thấy tất cả những điều ấy và tệ hại nhất là nó thấy có vẻ như tình trạng này sẽ kéo dài mãi mãi.

3 - Linh hồn cũng cảm thấy bị mọi thụ tạo bỏ rơi và khinh miệt, đặc biệt là các bạn bè thân thiết. Vì thế vua Đavít đã nói tiếp sau đó: “Chúa làm cho bạn bè xa lánh, coi con như đồ ghê tởm ” (Tv 87,9). Đó cũng là điều ngôn sứ Giôna đã trải qua cả về mặt thể lý lẫn tâm linh, trong bụng cá, và đã chứng thực như sau: “Chúa đã ném con vào vực sâu, giữa lòng biển, làn nước mênh mông vây bọc con, sóng cồn theo nước cuốn, Ngài để cho tràn ngập thân này. Con đã nói: „ Con bị đuổi đi khuất mắt Chúa rồi! Nhưng con vẫn hướng nhìn về thánh điện của Chúa.” (Ông nói điều này ám chỉ việc Thiên Chúa thanh tẩy linh hồn để được xem thấy Ngài). Nước bủa vây con đến cổ, vực thẳm vây bọc con, trên đầu con, rong rêu quấn chằng chịt. Con đã xuống tận nền móng núi non, cửa lòng đất đã cài then nhốt con mãi mãi ” (Gn 2,4-7). Then cửa ở đây ám chỉ đến những bất toàn của linh hồn, ngăn cản không cho linh hồn hưởng được ơn chiêm niệm đầy hoan lạc này.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 5 (tiếp theo)

 



THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 5 (tiếp theo)

6 - Ở một mặt khác, linh hồn chịu phiền não là do sự yếu nhược của nó cả về phương diện tự nhiên, luân lý lẫn tâm linh. Thật vậy, ơn chiêm niệm thần linh trút xuống trên linh hồn cách mãnh liệt nhằm thuần hoá nó và tăng sức mạnh cho nó cho nên linh hồn rất khốn khổ trong sự yếu nhược của mình, tới nỗi gần như ngã quị, nhất là vào những lúc luồng sáng ấy ập xuống dữ dội hơn. Cả giác quan lẫn tâm linh như thể đang bị đè bẹp dưới trọng lượng của một gánh nặng mênh mông và tối tăm nào đó, khiến linh hồn đớn đau và hấp hối, tới nỗi tưởng chừng chết còn nhẹ nhõm hơn. Đó là điều ông Gióp đã cảm nghiệm được và phải thốt lên: 'ước gì Thiên Chúa đừng đến cùng tôi trong sức mạnh lớn lao đến thế, để tôi khỏi bị đè bẹp dưới gánh nặng sự cao cả của Ngài” (x. G 23,6). . .

7 - Dưới sức nặng đè bẹp ấy, linh hồn cảm thấy bị mất hết mọi sự hỗ trợ tới nỗi dường như - mà cũng không xa sự thật là mấy - ngay những gì trước kia từng hỗ trợ nó, giờ đây cũng bị lấy mất cùng với những thứ khác, và chẳng còn ai cảm thương nó. Ông Gióp đã thốt lên tâm trạng ấy: "Hãy xót thương tôi, xin hãy xót thương tôi, ít nữa là các bạn, những kẻ nghĩa thiết với tôi, bởi bàn tay Thiên Chúa đang đè nặng trên tôi ” (G 19,21).

Quả là một điều rất kỳ diệu mà cũng thật đáng thương biết bao! Linh hồn quá yếu nhược và nhơ nhớp tới nỗi, bàn tay Thiên Chúa thật hết sức nhẹ nhàng êm ái thế mà nó lại cảm thấy như một cái gì đè nặng và chống lại nó. Mà thật ra, Thiên Chúa đâu có đè nặng, Ngài chỉ chạm nhẹ đến linh hồn, và Ngài làm thế với tất cả lòng nhân hậu, nhằm thi ân chứ đâu phải để trừng phạt linh hồn.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 5 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 5 (tiếp theo)

4 - (Về điểm thứ hai) [Ghi chú của người dịch] Đã hẳn trong những bước khởi đầu, ơn chiêm niệm tối tăm này thật nặng nề đối với linh hồn. Thật vậy, ơn chiêm niệm thần phú này mang nhiều đặc tính cực kỳ tốt lành trong lúc linh hồn lãnh nhận ơn ấy, do chưa được thanh tẩy, nên vẫn còn mang nhiều nỗi khốn cùng cực kỳ xấu xa. Hai thái cực ấy không thể đi đôi với nhau cho nên nhất định linh hồn phải chịu khổ nhọc và đớn đau. Ơn chiêm niệm nói trên thanh tẩy những bất toàn của linh hồn khiến linh hồn trở thành bãi chiến trường nơi hai thái cực tranh chấp kịch liệt. Chúng tôi xin minh chứng điều ấy bằng những diễn giải nhiều mặt nhưng đều qui về một ý như sau.

5 - Một mặt, thứ ánh sáng và sự khôn ngoan của ơn chiêm niệm hết sức sáng láng và tinh tuyền, còn linh hồn được ánh sáng ấy chiếu dọi lại tối tăm và dơ bẩn, khiến linh hồn phải rất khổ đau khi lãnh nhận thứ ánh sáng ấy, khác nào đôi mắt bệnh hoạn dơ bẩn và yếu kém sẽ phải đớn đau khi gặp ánh sáng chói chang dọi vào.

Do sự ô uế của nó, linh hồn phải vô cùng đớn đau khi ánh sáng thần linh ấy ập xuống trên nó. Khi ánh sáng tinh tuyền ấy chiếu dọi vào linh hồn để xua trừ mọi nhơ nhớp, linh hồn liền cảm thấy mình dơ bẩn và khốn cùng và cảm thấy như thể Thiên Chúa đang chống lại mình còn mình thì đang hành động chống lại Thiên Chúa.

Linh hồn nhức nhối và đau đớn vì dường như nó đã bị Thiên Chúa ruồng bỏ. Đây là một trong những đớn đau nặng nề nhất Thiên Chúa dùng để thử thách ông Gióp trong cuộc thử luyện khiến ông phải thốt lên: “Con phạm tội có hề chi đến Chúa, lạy Đấng dò xét phàm nhân ? Sao Chúa cứ đặt con làm bia để bắn? Phải chăng con đã nên gánh nặng cho Chúa? ” (G 7,20). Mặc dù ở giữa tối tăm, nhờ ánh sáng rõ ràng và tinh tuyền ấy, linh hồn vẫn thấy rõ sự nhơ nhớp của nó và biết tỏ tường nó chẳng xứng đáng với Thiên Chúa hay với bất cứ thụ tạo nào. Điều làm linh hồn khổ tâm hơn cả là nghĩ rằng nó sẽ chẳng bao giờ xứng đáng và từ nay trở đi, những điều tốt lành không còn đến với nó nữa. Linh hồn đinh ninh như vậy vì tâm trí nó bị dìm sâu vào chỗ nhận biết và cảm nghiệm rõ những xấu xa và khốn cùng của riêng mình. Trước ánh sáng thần linh gây tăm tối như thế, những nỗi khốn cùng của linh hồn đập vào mắt nó, khiến nó biết rõ tự nó, nó sẽ không sao có nổi bất cứ thứ gì khác. Chúng ta có thể đọc lời sau đây của vua Đavít theo nghĩa ấy: “Chúa trị tội nhằm sửa dạy con người, điều họ tha thiết Ngài làm tiêu tan như mối đục ” (Tv 38, 12).

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 5

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 5

[Bắt đầu minh giải cho thấy ơn chiêm niệm tăm tối đối với linh hồn không chỉ là đêm dày nhưng còn là đau đớn và cực hình]

1 - Đêm tối này là tác động mạnh mẽ của Thiên Chúa trên linh hồn, thanh tẩy linh hồn khỏi những dốt nát và bất toàn cố hữu của nó, về mặt tự nhiên cũng như tâm linh. Những người chiêm niệm gọi tác động này là ơn chiêm niệm thần phú hay ơn huyền giao. Ở đây, một cách thầm kín, Thiên Chúa dạy dỗ và giáo hóa linh hồn về sự hoàn thiện của tình yêu, dù linh hồn chẳng làm gì và cũng chẳng hiểu ơn chiêm niệm thần phú như thế nào.
Bởi đây là ơn khôn ngoan đầy yêu thương của Thiên Chúa, tạo nên hai hiệu quả chính yếu trong tâm hồn; vừa thanh tẩy nó vừa soi sáng cho nó, để chuẩn bị cho nó được hiệp nhất trong tình yêu với Thiên Chúa. Do đó, cũng chính ơn khôn ngoan đầy yêu thương đã từng thanh tẩy tâm linh các phúc nhân và soi sáng cho họ, giờ đây đang thanh tẩy và soi sáng linh hồn.

2 - Hẳn bạn sẽ thắc mắc: Đã bảo rằng đây là ánh sáng thần linh soi sáng và thanh tẩy linh hồn khỏi cái dốt nát, thì tại sao ở đây linh hồn lại gọi là một đêm tối tăm? về điểm này xin thưa rằng, đối với linh hồn, ơn Khôn Ngoan thần linh này không chỉ là đêm đen và tối tăm mà còn là đớn đau và cực hình, vì hai lý do: Thứ nhất là vì sự cao vời của ơn Khôn Ngoan thần linh vượt quá các khả năng của linh hồn nên nó là tối tăm đối với linh hồn. Thứ hai là vì sự thấp hèn và nhơ nhớp của linh hồn nên sự khôn ngoan ấy sẽ trở thành đau đớn, phiền muộn và cũng là tối tăm đối với linh hồn.

3 - Để chứng minh điểm thứ nhất, ta cần nhìn nhận nguyên tắc sau đây của triết gia Aristote là: Những điều thuộc lãnh vực thần linh càng sáng sủa và tỏ tường nơi chính chúng, thì theo lẽ tự nhiên, lại càng tối tăm và kín ẩn đối với linh hồn. Cũng thế, ánh sáng càng chói chang càng làm mù tối đồng tử của con cú. Và người ta càng nhìn thẳng vào mặt trời chói lọi, mặt trời càng khiến thị giác bị tối tăm, vì ánh sáng nó quá mạnh khiến thị giác không chịu nổi và mất đi khả năng nhìn thấy.

Cũng thế, khi thứ ánh sáng thần linh của ơn chiêm niệm này ập xuống trên một linh hồn chưa hoàn toàn được soi sáng, nó liền khiến linh hồn ấy bị tối tăm về mặt tâm linh, bởi nó quá mạnh nên không những khiến linh hồn không chịu nổi mà còn tước đoạt mất cả khả năng thông hiểu tự nhiên của linh hồn. Vì thế thánh Denys và các nhà thần học huyền giao khác gọi ơn chiêm niệm thần phú này là tia bóng tối, có nghĩa là, đối với linh hồn nào chưa được soi sáng và thanh tẩy, thì luồng sáng siêu nhiên chói lọi này sẽ khống chế sức tự nhiên của trí năng và tước đoạt mất sức mạnh ấy.

Vì lý do đó, vua Đavít cũng đã nói rằng: "Gần bên Thiên Chúa và chung quanh Ngài là mây và bóng tối” (Tv 96,2). Thực ra không phải thế, nhưng chính vì trí năng yếu kém của chúng ta không đủ khả năng đạt tới sự sáng láng chói chang ấy nên đã bị mù lòa, tối tăm. Do đó, cũng chính vua Đavít nói tiếp: "Chúa dùng bóng tối làm màn bao phủ, lấy mây đen nghịt làm trướng che Ngài” (Tv 17,13), nghĩa là che giữa Thiên Chúa và trí năng chúng ta. Điều đó giúp chúng ta hiểu tại sao khi Thiên Chúa chiếu dọi tia sáng chói lọi của đức khôn ngoan ẩn tàng của Ngài vào một linh hồn chưa được biến đổi, Ngài thường khiến trí năng của linh hồn ấy chìm vào tối tăm dày đặc.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 4

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 4

[Giới thiệu và minh giải ca khúc thứ nhất]

Giữa một đêm dày
Nồng nàn yêu thương và âu lo.
Ôi vận may diễm phúc! Tôi đã ra đi không bị để ý, Mái nhà tôi giờ thật yên hàn.

MINH GIẢI

1 - Giờ đây, đã hiểu rằng ca khúc này ngụ ý nói về việc thanh tẩy bằng chiêm niệm, về sự trần trụi hay nghèo khó tâm linh, mà ở đây tất cả gần như chỉ là một, chúng ta có thể minh giải theo cách dưới đây và để cho linh hồn thổ lộ như sau:

Trong cảnh nghèo khó, bị bỏ rơi và không còn tựa nương gì được vào tất cả những nhận thức của mình, nghĩa là trí năng thì tối tăm, lòng muốn thì căng thẳng, dạ nhớ (ký ức) thì sầu muộn và kinh hoàng, tôi đã trầm mình vào trong tăm tối và trong đức tin tinh ròng, vốn là một đêm dày đặc đối với các quan năng tự nhiên nói trên, để cho riêng lòng muốn bị dằn vặt vì nỗi đớn đau, sầu muộn và khắc khoải niềm mến yêu Thiên Chúa. Tôi ra khỏi chính mình nghĩa là ra khỏi cách hiểu thấp kém của tôi, ra khỏi lối yêu mến bạc nhược của tôi và ra khỏi lối cảm nghiệm Thiên Chúa còn nghèo nàn và thô thiển của tôi mà cả nhục cảm lẫn ma quỷ chẳng sao ngăn cản tôi được.

2 - Đối với tôi, đây quả là một hạnh phúc lớn lao, một vận may thật tốt. Bởi lẽ các quan năng, xúc cảm, mê thích và nghiêng chiều của tôi vốn thường khiến tôi nếm cảm Thiên Chúa một cách thấp hèn, giờ đây đã được tiêu hủy và dẹp yên. Tôi đã ra đi, tức là đã ra khỏi lối ứng xử và hành động nhân loại để bước sang lối ứng xử và hành động của Thiên Chúa. Nghĩa là: Trí năng tôi đã ra khỏi chính mình, chuyển từ bình diện nhân loại và tự nhiên sang bình diện thần linh. Một khi đã nhờ cuộc thanh tẩy này mà được hiệp nhất với Thiên Chúa, nó sẽ không còn hiểu bằng năng lực và ánh sáng tự nhiên của nó nhưng chỉ bằng Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa. Lòng muốn của tôi đã ra khỏi chính mình, trở thành thần linh, bởi một khi đã được hiệp nhất với Tình Yêu Thiên Chúa, nó không còn yêu mến một cách thấp hèn, bằng sức tự nhiên của nó, nhưng bằng sức mạnh và sự tinh tuyền của Chúa Thánh Linh. Và như thế, giờ đây được gần gũi Thiên Chúa, lòng muốn không còn hành sử theo kiểu nhân loại đối với Thiên Chúa. Cũng tương tự, nhiều hay ít, dạ nhớ của tôi giờ đây được biến đổi thành những nhận thức vĩnh hằng về vinh quang. Sau cùng, nhờ đêm tối và nhờ đã thanh tẩy được con người cũ như thế, mọi sức lực và xúc cảm của linh hồn giờ đây được canh tân và biến đổi thành những tâm tính và những hoan lạc thần linh.

Xin giải thích tiếp câu thơ:

Giữa một đêm dày.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 3

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 3

[Minh giải về những điều kế tiếp]

1. Thế là từ đây, những linh hồn này đã tiến được khá xa. Thời gian qua, giác quan họ đã được nuôi dưỡng bằng những sự thông truyền dịu ngọt, để nhờ được lôi cuốn và thích thú với những hương vị tuôn chảy từ tâm linh, phần giác quan của họ sẽ thích ứng và nên một với phần tâm linh. Giờ đây, mỗi phần của linh hồn theo cách riêng mà lãnh nhận cùng một món ăn tâm linh và ăn cùng một mâm với cùng một chủ thể và chủ vị duy nhất. Rồi một khi được nối kết và phù hợp với nhau như thế, hai phần ấy sẽ cùng được sẵn sàng hứng chịu cuộc thanh tẩy tâm linh gay go và khổ nhọc đang chờ đợi chúng. Qua đó, hai phần của linh hồn, cả phần tâm linh lẫn phần cảm giác, sẽ được thanh tẩy hoàn toàn, bởi lẽ bên này sẽ không bao giờ được thanh tẩy thỏa đáng mà không có bên kia, và cuộc thanh tẩy giác quan chỉ hữu hiệu khi cuộc thanh tẩy tâm linh thực sự bắt đầu. Cuộc thanh tẩy quen gọi là thanh tẩy giác quan đúng ra phải gọi là một cuộc cải tạo hoặc một cuộc chế ngự các mê thích hơn là một cuộc thanh tẩy. Lý do là vì tất cả những bất toàn và hỗn loạn của phần cảm giác đều múc sức mạnh và bắt nguồn từ nơi tâm linh. Mọi tập quán tốt xấu đều lưu ngụ nơi tâm linh, do đó, chỉ khi nào các tập quán ấy được thanh tẩy, những cuộc nổi loạn và những cái tiêu cực của phần giác quan mới được thanh tẩy trọn vẹn.

2. Như thế, trong đêm tiếp theo đây, cả hai phần cùng được thanh tẩy. Cuộc cải tạo trong đêm đầu cũng như sự an tịnh phát xuất từ đó đều nhắm tới mục đích ấy, để một khi giác quan đã được nối kết với tâm linh một cách nào đó, cả hai phần đều được thanh tẩy và chịu đựng một cách mạnh mẽ hơn. Thật vậy, trước một cuộc thanh tẩy mãnh liệt và gay go đến thế, cần phải có một sức mạnh rất lớn, tới nỗi nếu phần hạ đẳng yếu nhược không được cải tạo trước và sau đó được tiếp thêm sức mạnh từ Thiên Chúa thông qua mối quan hệ dịu dàng êm ái với Ngài, thì tính tự nhiên sẽ không thể nào đủ sức để chịu nổi cuộc thanh tẩy này.

3. Lại nữa, những người này dù đã tiến khá xa nhưng trình độ vẫn còn thấp kém, thứ vàng tâm linh nơi họ chưa được thanh tẩy và tinh luyện, nên khi giao tiếp và xử sự với Thiên Chúa vẫn còn theo cách tự nhiên của họ. Họ vẫn còn nghĩ về Thiên Chúa và nói về Thiên Chúa như cách nghĩ cách nói của những đứa trẻ, sự hiểu biết và cảm nhận của họ về Thiên Chúa như hiểu biết và cảm nhận của trẻ con, đúng như lời thánh Phaolô (1 Cr 13,11), vì họ chưa đạt tới sự hoàn thiện, tức sự hiệp nhất giữa linh hồn với Thiên Chúa. Có được hiệp nhất với Thiên Chúa như thế thì họ mới thành người lớn, và với phần tâm linh họ sẽ thực hiện nhiều điều lớn lao bởi vì từ nay các quan năng và công việc của họ mang tính cách thần linh hơn là nhân loại, như sẽ nói sau. Nhằm mục đích ấy, Thiên Chúa thực sự tước lột con người cũ khỏi họ và mặc cho họ con người mới, được tạo dựng theo Thiên Chúa trong sự mới mẻ của giác quan, như lời thánh Phaolô đã nói (Ep 4,23, Cl 3,9-10; Rm 12,2). Ngài tước lột cả các quan năng, các nghiêng chiều và giác quan của họ, cả về phương diện tâm linh lẫn khả giác, cả bên trong lẫn bên ngoài. Ngài để cho trí năng họ rơi vào tối tăm, lòng muốn bị khô khan và dạ nhớ thành trống rỗng, các nghiêng chiều của họ cũng rơi vào nỗi u sầu cay đắng và kinh hoàng tột độ. Ngài tước mất của linh hồn cái cảm nghiệm và sự thích thú mà trước kia nó đã từng cảm nhận được nơi các ơn lành tâm linh. Sự tước đoạt này là một trong những điều kiện cần thiết cho tâm linh để có thể lãnh nhận và mặc lấy cái hình thức tâm linh đúng nghĩa, là sự hiệp nhất trong tình yêu.

Tất cả công việc ấy Thiên Chúa thực hiện nơi linh hồn nhờ một cuộc chiêm niệm tinh tuyền và tối tăm; như linh hồn đã cho thấy nơi ca khúc thứ nhất. Mặc dù ca khúc ấy đã được minh giải khi bàn về đêm thứ nhất tức là đêm giác quan, nhưng một cách chính yếu linh hồn muốn áp dụng ca khúc ấy cho đêm thứ hai tức đêm tâm linh và cũng là phần chủ chốt trong cuộc thanh tẩy của linh hồn. Chính vì thế, chúng tôi xin trưng dẫn và minh giải ca khúc ấy một lần nữa.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 2 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 2 (tiếp theo)

3 - Còn về những bất toàn mới nhiễm thì không phải tất cả những người đã tiến khá xa này đều rơi vào theo cùng một cách như nhau. Một số người vốn quen theo đuổi những điều tốt tâm linh cách hời hợt và dễ để mình bị thương tổn theo giác quan thì còn bị rơi vào những bất lợi và hiểm nguy lớn hơn những điều chúng tôi đã nêu lúc đầu. Thật vậy, bởi vì họ đã gặp được quá dư dật những sự thông truyền và nhận thức tâm linh, cả nơi phần giác quan lẫn tâm linh, nên họ thường thấy những thị kiến tưởng tượng và tâm linh. Tất cả chuyện này cũng như nhiều rung cảm ý vị khác vẫn thường xảy đến cho nhiều linh hồn ở tình trạng này, ở đó ma quỷ cũng như chính óc sáng tạo vẽ vời của họ thường lừa gạt họ. Ma quỷ thích gợi ra và in vào trong họ những nhận thức và rung cảm ấy để rồi khiến họ bị ngây ngất và bị đánh lừa dễ dàng, nếu như họ không đủ cẩn thận đề phòng và mạnh mẽ khước từ những thị kiến và rung cảm ấy để tự bảo vệ mình trong đức tin.

Thật vậy, đây chính là lúc ma quỷ thường xúi giục nhiều người tin vào những thị kiến và lời tiên tri sai lạc. Nó gắng sức thuyết phục họ rằng Thiên Chúa và các thánh đang ngỏ lời với họ, và thường thì họ tin vào óc sáng tạo vẽ vời của mình. Chính tại đây ma quỷ thường khiến lòng họ đầy tự phụ và kiêu căng. Bị lôi kéo bởi tính hão huyền và ngạo mạn, họ thường để cho thiên hạ thấy những hành vi bề ngoài mang dáng vẻ thánh thiện, chẳng hạn những cơn ngất trí hoặc những vẻ bề ngoài khác. Họ trở thành xem thường Thiên Chúa, đánh mất niềm kính sợ thánh thiện vốn là chìa khóa và là hàng rào bảo vệ mọi nhân đức. Những ảo tưởng và phỉnh gạt ấy gia tăng nhiều nơi một số người, và trở thành thâm căn cố đế nơi họ tới nỗi việc trở lại con đường tinh tuyền của nhân đức và của tâm linh đích thật là điều hết sức bấp bênh. Họ rơi vào những nỗi khốn cùng ấy bởi quá chủ quan tin vào những nhận thức và những rung cảm tâm linh của mình đang khi họ mới bắt đầu tiến bước.

4 - Có biết bao nhiêu điều cần nói về những bất toàn của những người đã tiến khá xa cũng như về tính cách khó trị của những bất toàn ấy so với những bất toàn khác, bởi họ cứ cho rằng những điều này có tính cách tâm linh hơn những bất toàn trước kia; tuy nhiên tôi xin gác lại vấn đề. Và để giúp những ai đang tiến hiểu rõ rằng đêm tâm linh, tức cuộc thanh tẩy, rất cần thiết, tôi chỉ xin quả quyết rằng: trong những người đã tiến khá xa này, dù can trường đến đâu, chẳng ai tránh khỏi nhiều tình cảm tự nhiên và tập quán bất toàn nói đây. Phải thanh tẩy chúng mới có thể tiến vào sự hiệp nhất với Thiên Chúa.

5 - Ngoài ra, như đã nói ở trên, do vẫn còn bị phần hạ đẳng của linh hồn can dự vào, những sự thông truyền tâm linh này không thể nào mãnh liệt, tinh tuyền và mạnh mẽ đủ như cần phải có khi được hiệp nhất với Thiên Chúa. Do đó, để đạt tới ơn hiệp nhất linh hồn phải bước vào đêm thứ hai, tức là đêm tâm linh. Tại đây, cả phần giác quan lẫn tâm linh đều hoàn toàn bị tước lột khỏi mọi nhận thức và ý vị, khiến linh hồn buộc phải tiến bước trong một đức tin tối tăm và tinh ròng, là phương thế riêng biệt và thích đáng nhất giúp linh hồn được hiệp nhất với Thiên Chúa như lời Ngài phán trong sách ngôn sứ Hôsê: “Ta sẽ cưới ngươi - nghĩa là -Ta sẽ cho ngươi được hiệp nhất với Ta qua đức tin ” (Hs 2,20).

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Năm, 10 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 2

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 2

[Tiếp tục bàn về một số bất toàn nơi những người đã tiến khá xa]

1 - Các bất toàn nơi những người đã tiến khá xa này gồm hai loại: cố hữu và mới nhiễm. Loại cố hữu là những nghiêng chiều và những thói quen bất toàn vẫn còn cố thủ như ăn rễ sâu vào tâm linh khiến cuộc thanh tẩy giác quan đã không thể chạm tới được. Việc thanh tẩy những bất toàn mới nhiễm khác với việc thanh tẩy những thói quen cố hữu như việc tỉa cành khác với nhổ rễ hay như việc tẩy một vết nhơ mới nhuốm và việc xóa một vết bẩn đã bám rễ từ lâu. Bởi như chúng tôi đã nói, cuộc thanh tẩy giác quan chỉ là cửa ngõ và bước đầu của ơn chiêm niệm để dẫn tới cuộc thanh tẩy tâm linh. Và như chúng tôi cũng đã nói, cuộc thanh tẩy ấy nhằm giúp giác quan thích ứng với tâm linh hơn là nhằm giúp tâm linh hiệp nhất với Thiên Chúa. Những tì vết của con người cũ vẫn lưu lại nơi tâm linh dù có thể là không tỏ tường, dễ thấy. Những tì vết ấy nếu không được tẩy đi bằng thứ xà bông và chất tẩy mạnh của đêm thanh tẩy này, tâm linh sẽ không thể đạt được sự hiệp nhất thật tinh tuyền với Thiên Chúa.

2 - Những người đã tiến khá xa này cũng còn gặp tình trạng đần độn tâm trí và sự cục mịch tự nhiên mà mọi người đều mắc phải vì tội lỗi. Tâm linh họ thường bị phân hoá và hướng ngoại, cần phải được soi sáng, thanh luyện và lắng đọng nhờ trải qua sự vất vả và xung đột của đêm này. Tất cả những ai không vượt khỏi tình trạng những người đã tiến khá xa, đều mắc phải những bất toàn cố hữu vốn không thể đi đôi với tình trạng hoàn hảo của ơn hiệp nhất trong tình yêu.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 1 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 1 (tiếp theo)

2 - Cái hương vị và sự thích thú nội tâm mà những người đã tiến khá xa này gặp được và nếm hưởng cách dư dật và dễ dàng nơi tâm linh, được Thiên Chúa thông truyền cho họ dồi dào hơn trước, đồng thời cũng tràn sang phần giác quan nhiều hơn mức đã quen trước khi có cuộc thanh tẩy giác quan; bởi giờ đây phần giác quan này đã tinh tuyền hơn nên nó cũng có thể cảm nghiệm các thích thú tâm linh theo cách của nó dễ dàng hơn.
Thế nhưng rồi bởi vì phần cảm giác của linh hồn còn yếu nhược và không có khả năng lãnh nhận những điều mạnh mẽ của tâm linh, mà sự thông truyền tâm linh ấy lại diễn ra nơi phần khả giác, cho nên những người đã tiến khá xa này phải chịu nhiều yếu nhược, khổ sở, kể cả đau dạ dày và từ đó tâm linh cũng bị mệt mỏi lây. Bởi theo lời sách Khôn Ngoan có nói: “Thân xác dễ hư nát này khiến tâm linh ra nặng nề” (Kn 9,15). Do đó, những sự thông truyền nơi những người đã tiến khá xa này không thể nào được mạnh mẽ, mãnh liệt và có tính cách tâm linh như cần phải có khi được hiệp nhất với Thiên Chúa bởi vì ở đây vẫn còn có sự can thiệp của phần nhục cảm yếu hèn và dễ hư hoại.

Do đó phát sinh những cơn ngất trí, xuất thần, vẹo xương sống là những chuyện vẫn luôn xảy ra nơi những cuộc thông truyền không thuần tâm linh, tức là không phải chỉ thông truyền cho phần tâm linh thôi, như trường hợp những sự thông truyền của những người hoàn thiện, đã được đêm thứ hai, tức đêm tâm linh thanh tẩy, những người này chẳng còn bị ngất trí hay dằn vặt thể xác nhờ đã được vui hưởng sự tự do tâm linh và phần giác quan không còn bị che mờ hoặc đảo lộn.

3 - Vậy để hiểu tại sao những người đã tiến khá xa này cần phải bước vào đêm tâm linh, chúng tôi xin ghi lại đây một số bất toàn và hiểm nguy họ thường gặp phải.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 1

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 1

[Bắt đầu bàn về đêm tối tâm linh. Khi nào đêm này khởi sự?]

1 - Đối với linh hồn Thiên Chúa muốn dẫn bước xa hơn, thường Thiên Chúa không đặt vào đêm và cuộc thanh tẩy tâm linh này ngay sau khi đưa nó ra khỏi tình trạng khô khan vất vả của cuộc thanh tẩy ở đêm thứ nhất là đêm giác quan. Trái lại, sau khi đã ra khỏi tình trạng người mới bắt đầu, thường linh hồn được rèn luyện trong tình trạng người đã tiến khá xa một thời gian lâu, thường là nhiều năm. Nơi đây, như người được ra khỏi một nhà tù chật hẹp, linh hồn bước đi trong những gì thuộc về Thiên Chúa một cách rất thong dong và mãn nguyện, cùng với niềm hoan lạc dồi dào và sâu thẳm hơn niềm hoan lạc thuở ban đầu tức trước khi bước vào đêm giác quan. Giờ đây trí tưởng tượng và các quan năng của linh hồn không còn bị ràng buộc với việc nguyện gẫm suy lý hay sự chú ý tâm linh như đã quen trước đây, nhưng trong tâm linh có thể dễ dàng tìm được ngay một sự chiêm niệm rất thanh thoát và đầy trìu mến kèm với hương vị tâm linh mà chẳng cần phải vất vả suy gẫm.

Dầu vậy, việc thanh tẩy linh hồn vẫn chưa xong hẳn, vì còn thiếu việc thanh tẩy chính yếu là thanh tẩy tâm linh, mà bởi cả đôi bên cùng làm nên một chủ vị duy nhất, giữa hai phần có sự thông giao chặt chẽ, cho nên nếu chưa thanh tẩy phần tâm linh thì việc thanh tẩy phần giác quan dù có mạnh mẽ thế nào cũng vẫn chưa trọn vẹn. Do đó, lắm lúc linh hồn vẫn còn cảm thấy một số quẫn bách, khô khan, tối tăm và âu lo, đôi khi còn mãnh liệt hơn hồi trước, như thể đó là những báo trước và như sứ giả dọn đường cho đêm tâm linh sắp tới, mặc dù chúng không kéo dài như trong đêm tâm linh ấy. Thật vậy, sau khi trải qua một hay nhiều giờ, hoặc nhiều ngày trong cái đêm hay cơn giông bão này, linh hồn lại trở về với tình trạng thanh thản quen thuộc. Đây là cách Thiên Chúa dùng để thanh tẩy một số linh hồn vốn không lên tới được cấp độ tình yêu cao vời như những linh hồn khác. Ngài đưa họ vào đêm chiêm niệm hay cuộc thanh tẩy tâm linh này từng hồi từng lúc cách quãng nhau và thường cho xen kẽ cả tối tăm lẫn ánh sáng, như lời vua Đavít: “Làm mưa đá Chúa tung từng miếng nhỏ” (Tv 147,17). Mưa đá đây có thể nói là ơn chiêm niệm, mặc dầu những mẩu ơn chiêm niệm tối tăm này chẳng bao giờ dữ dội như đêm chiêm niệm kinh hoàng chúng tôi sắp mô tả, nơi mà Thiên Chúa quyết đưa linh hồn vào để nâng nó lên tới chỗ được hiệp nhất với Ngài.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)