Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2008

Ta Là Gì?

Trên đỉnh đèo Hải Vân, 2000

Giữa trời lồng lộng bao la
Hoá ra ta cũng chỉ là... ta thôi!
Nghĩ mình mới thấy nực cười ./.

Ý Nghĩa Cuộc Đời

Một cuộc đời mà không có ý nghĩa thì thật là đáng chán, cho nên, đã là người thì ai cũng tìm kiếm cho đời mình một ý nghĩa nào đó. Có vô số cuộc đời, bởi thế cũng có vô số “ý nghĩa cuộc đời”. Một cách chủ quan, ai cũng nghĩ rằng ý nghĩa mà mình đang theo đuổi là tốt nhất cho đời mình. Thực ra không phải luôn luôn là như vậy: có những người rồi ra mới biết là mình đã chọn nhầm lối sống, đã đặt sai ý nghĩa đời mình!

Vậy thì làm sao để hướng đời mình vào đúng ý nghĩa của nó?

Thật may mắn cho tôi vì tôi được là một Ki-tô hữu, được có Thiên Chúa là “kim chỉ nam” cho cuộc đời mình. Là con cái Thiên Chúa, là thụ tạo do Ngài dựng nên, tôi biết đời tôi chỉ đạt được ý nghĩa đích thực khi nó hướng trọn đến Ngài: mọi tư tưởng, mọi lời nói, mọi việc làm của tôi phải hướng trọn về Thiên Chúa. Đó là ý nghĩa đích thực của đời tôi.

Hướng về Thiên Chúa không chỉ là một cách nói suông. Tôi không “hướng về Thiên Chúa” để rồi cứ sống ung dung tự tại theo cách thế mà mình tự vẽ ra. Tôi không thể “hướng về Thiên Chúa” nhưng đồng thời cũng “hướng về mình”, đặt mình làm tâm điểm cho mọi tư tưởng, lời nói, việc làm của mình. Sống theo lối đó là sống “nước đôi”, là “hâm hấp” và Thiên Chúa thì rất chán những ai “hâm hấp”. Ngài đã nói: “Cái thứ hâm hấp thì Ta sẽ mửa ra khỏi miệng Ta!”.

Thiên Chúa yêu thích những ai sống quyết liệt: “Hoặc là ngươi nóng hẳn, hoặc là ngươi lạnh hẳn đi”, vì kẻ sống quyết liệt mới sống trọn vẹn con người mình, mới đem tất cả cuộc sống của mình để phục vụ lý tưởng mà mình đã chọn. Sống quyết liệt là cho đi tất cả đời mình. Sống quyết liệt là lấy chính mình làm lễ tế hy sinh.

Dâng hiến đời mình làm hy lễ: đó chính là lối sống cao đẹp nhất mà một con người có thể thực hiện được, vì khi dâng hiến cũng chính là khi con người tự thể hiện một cách phong phú và trọn vẹn hơn cả.

Tuy nhiên, cũng cần lưu ý là đã có không thiếu gì những lễ vật đã “bị” dâng hiến cho các tà thần, các ngẫu tượng! Các lễ vật ấy mới thật là vô ích biết chừng nào!

Để khỏi dâng hiến “lầm” bàn thờ, tôi phải luôn luôn đặt mình trên “bàn thờ thánh ý Thiên Chúa”, tôi phải luôn luôn tìm ý Chúa và thực hiện thánh ý Ngài trong cuộc đời tôi. Chính ý Chúa mới là quan trọng chứ không phải việc này việc nọ, cách này thế kia là quan trọng. Tìm ra thánh ý Chúa chính là tìm ra ý nghĩa đời mình. Tuy nhiên thật là ngây ngô khi cho rằng mình chỉ cần tìm ra ý Chúa một lần là đủ ! Ý Chúa trải dài suốt lịch sử đời tôi, cho nên không bao giờ tôi được phép tự cho là mình đã hoàn toàn khám phá ra ý Chúa. Sống theo thánh ý là biết luôn luôn thức tỉnh lắng nghe, luôn luôn nhạy bén để có thể đáp lại : “Lạy Chúa, này con xin đến để thi hành ý Chúa”.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin soi sáng cho con tìm ra đúng ý nghĩa của cuộc đời con. Amen ./.

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2008

Về Quê Thăm Mẹ


Linh đài La Vang 1971



Hành hương kỷ niệm 300 năm Đức Mẹ hiện ra tại La Vang
1798 - 1998

Con từ lưu lạc xa quê
Mấy mươi năm mới được về La Vang.
Chao ôi, thương nhớ vô vàn ./.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2008

Sự Lạ La Vang

Hào quang mặt trời xuất hiện tại Linh địa La Vang sáng 13.06.2008
trong thánh lễ do Đức Ông Pietro Parolin Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Tòa Thánh chủ tế.
Ảnh: Bản tin Công Giáo Việt Nam

Mẹ Trên Trời

Ảnh chụp tại Linh địa La Vang, 1971

Mẹ ơi, con sớm mồ côi
Nên con xin Mẹ trên trời đoái thương
Đỡ nâng con cả xác hồn ./.

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2008

36 Năm Qua

Ảnh chụp từ sân thượng Tiểu chủng viện Hoan Thiện
nhìn qua nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế, Huế - 1972


Ảnh chụp từ sân thượng Trung Tâm Mục Vụ hướng về nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế

Huế, ngày 03.06.2008 nhân chuyến "Trung du ký"

Chọn Chúa Trong Mọi Chi Tiết Của Đời Tôi

Trên nguyên tắc, đã là Ki-tô hữu thì hầu như ai cũng đã chọn Chúa làm cùng đích của đời mình. Tuy nhiên cái nguyên tắc chung này khi được áp dụng vào đời sống cụ thể của từng người thì lại khác nhau rất nhiều: có người chọn Chúa một cách triệt để, có người chọn Chúa một cách nửa vời, còn có người thì chỉ chọn Chúa như một món trang trí “cho có với thiên hạ”.

Thông thường, chọn Chúa trong những việc lớn thì tương đối dễ, vì khi ấy tôi chứng tỏ được lòng quảng đại, sự hi sinh, lòng can đảm … của mình. Khi chọn Chúa trong các việc lớn tôi dễ cảm thấy mình anh hùng! Ngược lại, chọn Chúa trong từng chi tiết vụn vặt của đời mình quả là một việc khó, bởi vì muốn làm được như thế thì tôi phải luôn luôn đặt mình về phía Chúa: từ ý nghĩ, lời nói, hành động tất cả phải qui chiếu về một mình Chúa mà thôi. Ấy thế mà tôi thì lại có rất nhiều điểm để qui chiếu đời tôi. Điểm qui chiếu đầu tiên là chính bản thân tôi; kế đó là các đối tượng, các mục đích mà tôi ưa thích. Lại nữa, tôi không phải là một ẩn sĩ để có thể ở trong tịch mịch chỉ có mình tôi với Chúa. Tôi phải liên tục giao tiếp với tất cả những sinh hoạt phức tạp của môi trường chung quanh. Tôi không thể bỏ chúng, nhưng đồng thời tôi cũng không thể đặt chúng ngang hàng với Thiên Chúa. Để có thể dấn thân vào những sinh hoạt ấy mà không phản bội lại Thiên Chúa, tôi phải liên lỉ chọn Ngài trong từng giây phút, trong từng chi tiết nhỏ nhặt của đời tôi. Muốn thực hiện được điều này, trước tiên tôi cần liên tục khẳng định lại sự lựa chọn căn bản của mình, trước tiên tôi cần đặt trọn tư tưởng của tôi hướng về Chúa. Cần phải liên tục nhắc đi nhắc lại luôn để tạo ra một xác quyết là tôi phải hoàn toàn thuộc về Chúa. Từ bước ổn định tư tưởng này, các lời nói và việc làm của tôi sẽ được tư tưởng căn bản ấy chỉ đạo và điều khiển. Tư tưởng ổn định xác quyết thì lời nói và việc làm cũng sẽ ổn định, và nếu có bất ổn thì cũng dễ điều chỉnh sửa sai. Chúa ban cho tôi một món quà quí giá là tư tưởng. Vậy thì lễ vật đầu tiên và quí giá nhất mà tôi có thể dâng và phải dâng lên Thiên Chúa chính là tư tưởng của tôi. Một khi tư tưởng của tôi đã thuộc hẳn về Chúa, nó sẽ hướng dẫn trọn vẹn con người tôi về với Ngài.

Để có thể chọn Chúa trong từng chi tiết nhỏ nhặt của đời mình, tôi phải chọn Chúa ngay từ lãnh vực quan trọng nhất của cuộc đời: tư tưởng chính là lãnh vực quan trọng nhất ấy. Nếu tư tưởng của tôi chưa thuộc hẳn về Chúa, thì khi phải liên tục chọn Chúa trong những chuyện vụn vặt của đời mình, tôi sẽ gặp nhiều khó khăn lấn cấn vì cứ phải so đo cân nhắc luôn. Hơn nữa, một khi tư tưởng chưa thuộc hẳn về Chúa thì những chi tiết vụn vặt ấy dễ vuột khỏi sự kiểm soát của chính tôi để chạy tuột theo đà của chúng. Lúc bấy giờ tôi không còn là của Chúa, cũng không còn là của tôi, mà chỉ còn là nô lệ cho những thần tượng lợi thú nào đó của mình mà thôi.

Lạy Chúa, xin cho tư tưởng của con luôn luôn hướng trọn về Ngài. Amen ./.

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2008

Vĩnh Phước Quê Tôi

Rước thi hài Lm. Giêrađô Máctinô Phạm Anh Thái
từ nhà thờ Nghĩa Hiệp về nhà thờ Vĩnh Phước




HIẾN LỄ

Kính nhớ Lm. Giêrađô Martinô Phạm Anh Thái
(1922 - 20-5-1996)
nguyên chánh xứ Vĩnh Phước,
đã qua đời ngay tại bàn thờ như lòng hằng nguyện ước.

Con xin chết tại bàn thờ
Để giờ tử biệt thành giờ hỷ hoan.
Thiên ân mầu nhiệm muôn vàn ./.


HẠT LÚA ĐẦU MÙA

Mừng Tân Lm. Giuse Nguyễn Thanh Cao,
người con bé nhỏ của giáo xứ Vĩnh Phước
sắp lãnh nhận tác vụ linh mục vào ngày 8-8-2006.

Năm mươi năm đến nơi này,
Ra sức cuốc xới cấy cày sớm hôm.
Đất cằn trổ hạt lúa thơm ./.


XÂY NHÀ THỜ MỚI

Kỷ niệm lễ đặt viên đá xây dựng thánh đường Vĩnh Phước
ngày 30-7-2006.

Ngày xưa lấy đất làm nhà.
Ngày nay lấy đức để mà dựng xây
Sao cho lòng Mến tròn đầy ./.


MÙA LÚA MỚI

Tặng 138 cháu Vĩnh Phước
vừa nhận bí tích Thêm Sức ngày 30-7-2006.

Lúa non mọc cánh đồng xưa.
Rạ rơm ngày trước nắng mưa đã nhiều.
Con ơi, nhớ lấy mà yêu ./.


THÁNH MÁCTINÔ

Xin tạ lỗi với thánh Máctinô vì đã hồ nghi
trong những ngày mới nhận phụ trách nhóm đọc kinh khấn
tại tượng đài của thánh nhân.

Thánh đâu thương cả trâu gà !
Con : thằng cứng cổ, cũng ra mềm lòng.
Nhờ ngài thêm vững cậy trông ./.



TÌNH QUÊ

Tâm tình sau 25 năm đến làm người nhà Vĩnh Phước
(1981-1985-2006)

Ngày xưa tôi đến ở đây.
Giờ xa, lòng vẫn chỗ này như xưa.
Nghĩa tình kể biết sao vừa ?

Vườn An Hạ, 31-7-2006