THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 1
ĐÊM GIÁC QUAN
CHƯƠNG 9 (tiếp theo)
8 - Dấu hiệu thứ ba giúp nhận biết một cuộc thanh tẩy giác quan chính là sự kiện linh hồn dầu có cố gắng hết sức cũng không sao còn suy niệm hay suy luận được theo tưởng tượng như đã quen trước đây. Bởi giờ đây Thiên Chúa bắt đầu thông truyền chính Ngài cho linh hồn không qua nẻo giác quan dựa vào việc phân tích và tổng hợp suy diễn các ý tưởng như trước đây Ngài thường làm, nhưng bằng con đường thuần túy tâm linh là nơi không hề có các chuỗi suy luận. Thiên Chúa tự thông truyền cho linh hồn qua một tác động chiêm niệm giản dị mà các giác quan hạ đẳng thuộc bên ngoài lẫn bên trong đều không thể đạt tới. Từ đây trí tưởng tượng và óc sáng tạo vẽ vời không thể dựa vào bất cứ sự cân nhắc suy xét nào và cũng không còn chỗ đứng.
9 - Dấu hiệu thứ ba này giúp thấy rất rõ rằng sự lúng túng và nhàm chán nói trên của các quan năng không hề do một khí chất tiêu cực, bởi nếu thế thì, một khi khí chất ấy được bình ổn thì linh hồn chỉ cần chú tâm một chút là sẽ có thể làm được điều trước đây đã từng làm và các quan năng sẽ tìm lại được chỗ dựa của chúng. Thế nhưng trong cuộc thanh tẩy mê thích ở đây sự việc không như thế, bởi một khi đã bắt đầu vào cuộc thanh tẩy này, linh hồn sẽ càng lúc càng không thể suy luận bằng các quan năng. Và cho dầu nơi một số linh hồn, thỉnh thoảng vẫn còn gặp lại được những thích thú và suy luận khả giác của họ (Có thể vì họ còn quá yếu nên không thể cho thôi bú một cách đột ngột), nhưng rồi nếu họ tiến bộ, sự khô khan ấy sẽ ngày càng tăng khiến cho các hoạt động thuộc giác quan đi đến chỗ chấm dứt.
Còn nơi những kẻ không bước đi trên đường chiêm niệm, mọi sự sẽ diễn ra khác hẳn. Với họ, đêm tối khô khan này thường không mang tính liên tục đối với giác quan bởi lắm lúc họ cảm thấy khô khan, lắm lúc không cảm thấy và dầu có lúc không thể suy luận nhưng lúc khác lại có thể suy luận. Thiên Chúa chỉ đặt họ vào đêm này để thao luyện họ và dạy họ khiêm nhường đồng thời cải tạo mê thích của họ để họ khỏi rơi vào tật tham ăn xấu xa trên lãnh vực tâm linh, chứ không phải để dẫn họ vào nẻo đường tâm linh, tức nẻo đường chiêm niệm. Không phải tất cả những người dốc quyết thao luyện trên đường tâm linh đều được Thiên Chúa dẫn tới ơn chiêm niệm, mà có lẽ chỉ không đến một nửa. Tại sao như thế thì chỉ một mình Thiên Chúa biết. Đó cũng là lý do tại sao Thiên Chúa không bao giờ để cho giác quan những người ấy hoàn toàn rút được khỏi núm vú của cân nhắc và suy luận mà chỉ thực hiện cho họ trong một khoảng thời gian ngắn nào đó và không liên tục, như đã nói ở trên.
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét