Mộ của thi sĩ Hàn Mạc Tử
cải táng tại Ghềnh Ráng, Qui Nhơn
Người thơ, hồn xác rất thơ,
Theo trăng về với bến mơ muôn đời.
Phượng Trì, ơi Phượng Trì ơi!...
*
Nguyễn Bá Tín trong "Hàn Mặc Tử Anh Tôi" đã cho biết xuất xứ và ý nghĩa của tiếng kêu Phượng Trì:
"Hôm ấy hai anh em chúng tôi đi xem một cuốn phim Tầu "Hỏa Thiêu Lầu Liên Tự". Nội dung là một câu chuyện kiếm hiệp được dựng nên trong bối cảnh vua Càn Long lợi dụng các môn phái võ hiệp để đánh phá ngôi chùa Hồng Liên, một cứ điểm quan trọng nhằm chống lại triều đình Mãn Thanh thời bấy giờ. Xong trận chiến, Cam Phượng Trì, người anh hùng lỗi lạc phái Nga Mi lên đỉnh núi cao, nhìn xuống chiêm ngưỡng chiến công đã đạt. Anh rùng mình khi thấy bao bạn bè anh bị tàn sát. Buồn rầu, anh quay gót phi thân lên ngọn núi, lấy đà, dùng thuật phi hành bay mãi lên cao cho đến khi mất dạng.
Một nữ hiệp là Diệp Tiểu Thanh, vốn yêu mến anh chạy theo tìm. Tiếng nàng gọi: Phượng Trì, Phượng Trì... Phượng Trì, Phượng Trì.. vang dội khắp nơi mà con phượng hoàng vĩ đại đó không quay trở lại. Hai tiếng "Phượng Trì" ám ảnh anh Trí một cách kì lạ say đắm đến nỗi đêm sau anh đi một mình xem chiếu lại. Anh suýt xoa khen ngợi liền mấy hôm. Anh nói: Phượng Trì, cái tên thật tuyệt, nghe như bay lên cao, bay lên cao, hay quá !" (trang 78-79).
"Anh có vẻ rất thích chí khi tìm được hai chữ "Phượng Trì"... lại rất gần gũi với biểu tượng phượng hoàng của anh" (trang 80):
Nhớ khi xưa ta là chim phượng hoàng
Vỗ cánh bay chín tầng trời cao ngất.
***
(Trích trong bài "Phượng Trì trong trường ca Hàn Mặc Tử" của Lm. Dũng Lạc Cao Tường)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét