Thứ Năm, 17 tháng 4, 2025

Đường Lên Núi Cát Minh - Quyển 3 - Chương 31: Về các đoàn sủng (2)

 


ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3

CHƯƠNG 31
VỀ CÁC ĐOÀN SỦNG (2) *

Chương này bàn về những thiệt hại xảy ra cho linh hồn khi để cho lòng muốn tìm vui thỏa nơi những điều tốt siêu nhiên.

1 - Theo tôi thấy, linh hồn có thể rơi vào ba tệ hại chính khi tìm vui thỏa nơi những điều tốt siêu nhiên: thứ nhất linh hồn sẽ vừa phỉnh gạt vừa bị phỉnh gạt, thứ hai là thiệt hại về đức tin và thứ ba là thói ham danh hoặc một thứ hão huyền nào đó.

2 - Tệ hại thứ nhất: Khi hí hửng vui thỏa nơi những công việc loại này người ta rất dễ phỉnh gạt kẻ khác và chính mình. Lý do là vì muốn nhận rõ thật giả nơi những việc ấy, muốn biết được nên làm những việc ấy cách nào và khi nào, phải được nhiều khôn ngoan và ánh sáng từ Thiên Chúa, thế nhưng cả hai điều này đều bị cản trở rất nhiều do sự vui thỏa và tự hào về những việc ấy.

Sở dĩ thế là vì hai lý do: Thứ nhất, sự vui thỏa làm cùn nhụt và tăm tối trí phán đoán. Thứ hai, do thích thú với việc này người ta không những mong muốn chúng được thực hiện nhanh mà còn cảm thấy bị thúc bách phải thi hành chúng khi chưa phải lúc.

Giả sử các điềm thiêng và dấu lạ người ta làm là chân thực thì hai khuyết điểm ấy cũng đủ khiến họ thường xuyên bị phỉnh gạt hoặc do không hiểu cho đúng cách, hoặc do không vận dụng được chúng và không dùng chúng theo cách thức và thời điểm thích hợp. Khi ban các quà tặng và ân sủng ấy, quả thực Thiên Chúa cũng ban cho họ ánh sáng và động lực để biết phải làm cách nào và lúc nào, tuy nhiên có thể do ham chiếm hữu và còn bất toàn, họ bị phỉnh gạt nghiêm trọng, không dùng những ơn ấy cách hoàn hảo như Thiên Chúa mong muốn, cũng không theo đúng cách thức và thời điểm Ngài muốn. Như chúng ta đọc thấy trong câu chuyện Balaam. Ông này muốn làm điều trái ý Thiên Chúa khi quyết ra đi nguyền rủa dân Israel, khiến Thiên Chúa phẫn nộ, muốn giết ông (Ds 22, 22-23). Thêm nữa là chuyện hai thánh Tông đồ Giacôbê và Gioan muốn khiến lửa từ trời xuống thiêu hủy đám dân Samaria vì họ từ chối đón tiếp Chúa, thế nhưng Chúa đã khiển tránh hai ông về điều đó (Lc 9,54-55).

3 - Đã rõ là ở đây những người được ơn đã bị một động cơ lệch lạc nào đó thúc đẩy làm các việc ấy vào một lúc không thích đáng, có thể là do quá coi trọng các việc ấy hoặc do được vui thỏa và tự hào về chúng. Còn những người đã thoát khỏi sự bất toàn sẽ chỉ được thôi thúc và quyết định làm những việc ấy vào đúng lúc và theo đúng cách Thiên Chúa thúc đẩy họ, bằng không họ sẽ xem như chưa tới lúc thích hợp. Trong sách Giêrêmia, Thiên Chúa đã phàn nàn về một số ngôn sứ như sau: "Ta chẳng sai chúng làm ngôn sứ thế mà chúng cứ chạy, Ta chẳng hề nói với chúng thế mà chúng vẫn tuyên sấm!" (Gr 23,21). Ở chỗ khác Chúa phán: "Chúng đã phỉnh gạt dân Ta bằng lời dối trá và các phép lạ của chúng trong khi Ta chẳng hề truyền bảo chúng mà cũng chẳng sai chúng đi" (Gr 23,32). Cũng ở đoạn trên, Chúa nói về bọn ngôn sứ ấy như sau: "Chúng đã trông thấy thị kiến của chính tâm hồn chúng rồi công bố ra" (Gr 23,26). Nếu họ không quyến luyến cách đáng tởm đối với các việc ấy thì hẳn đã chẳng xẩy ra như thế!

4 - Những trích dẫn trên cho thấy cái tệ hại của sự vui thỏa này không chỉ là đưa người ta đến chỗ vận dụng cách lệch lạc các ơn Thiên Chúa ban, như Balaam và các ngôn sứ giả đã từng làm nhiều phép lạ để phỉnh gạt thiên hạ, mà còn đưa người ta tới chỗ làm những việc không được Thiên Chúa chỉ định, chẳng hạn công bố ra những thị kiến tự tạo hoặc những chuyện do quỉ ma bày vẽ cho họ. Khi ma quỷ thấy các vị này say mê những chuyện ấy, nó liền cung cấp cho họ mảnh đất rộng rãi với thật nhiều chất liệu. Nó xen mình vào đó bằng nhiều cách thức và thế là các vị nọ giương buồm và tung hoành thực hiện các “kỳ công” ấy một cách táo bạo trơ trẽn.

Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: