Mặt trời chưa lên
Mà đêm đã cuống cuồng bối rối.
Màn đêm vỡ vụn,
Từng mảnh tả tơi.
Ánh nắng đầu tiên chưa rọi tới
Mà đêm đã trốn chạy rồi.
Giữa nỗi bàng hoàng của đêm đen
Trời đất căng lên chờ đợi
Một buổi Bình Minh tuyệt vời ./.
III Vọng 1987
Thứ Ba, 24 tháng 7, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét