THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH
CHƯƠNG 6
[Những đau đớn phiền muộn khác linh hồn phải chịu trong đêm này]
1 - Mặt thứ ba, linh hồn phải chịu khổ nạn và đau đớn là vì ở đây hai yếu tố thần linh và nhân loại là hai thái cực mà lại nối kết với nhau. Yếu tố thần linh là ơn chiêm niệm thanh tẩy còn yếu tố nhân loại là linh hồn đang được lãnh nhận ơn chiêm niệm ấy. Yếu tố thần linh ập xuống trên linh hồn để nhào nặn và canh tân nó hầu đưa nó vào thế giới thần linh. Yếu tố ấy tước lột hết những nghiêng chiều và những đặc tính cố hữu của con người cũ vốn liên kết với nhau, gắn liền với linh hồn và phù hợp chặt chẽ với nó. Yếu tố ấy phá vỡ bản thể tâm linh và nhận chìm nó vào một sự tối tăm sâu thẳm tới nỗi linh hồn cảm thấy mình bị huỷ diệt và tan chảy ngay trước mặt mình và chứng kiến những nỗi khốn cùng của chính mình trong một cái chết tâm linh đầy kinh khiếp. Linh hồn cảm thấy như thể bị một mãnh thú nuốt vào bụng, bị tiêu hóa trong cái bụng tối tăm của nó và trải qua nỗi kinh hoàng mà ngôn sứ Giôna ngày trước đã từng chịu trong bụng cá (Gn 2,2-10). Bởi lẽ linh hồn cần phải ở trong nấm mồ tử thần tối tăm này cho tới khi đạt được ơn Phục sinh tâm linh mà nó đang ngóng đợi.
2 - Vua Đavít đã có diễn tả cuộc thụ nạn và nỗi đớn đau này, mặc dù thực ra đây là điều không sao diễn tả nổi: "Sóng tử thần dồn dập chung quanh, thác diệt vong làm tôi kinh hãi, màng lưới âm ty bủa vây tứ phía, bẫy tử thần ập xuống trên tôi. Lúc ngặt nghèo tôi kêu cầu Chúa” (Tv 17,5-7).
Điều linh hồn khốn khổ này cảm nghiệm thấm thía nhất ở đây chính là dường như rõ ràng Thiên Chúa đã khai trừ nó, ghê tởm nó và quẳng nó vào vực thẳm tối tăm. Quả là một cực hình và đớn đau khủng khiếp đối với linh hồn khi đinh ninh mình đã bị Thiên Chúa từ bỏ. Thấm thía nỗi khốn khổ này, vua Đavít đã kêu lên:
Con nằm đây giữa bao người chết
Như các tử thi vùi trong mồ mả
Đã bị Thiên Chúa quên đi, và không được tay Ngài săn sóc
Thiên Chúa hạ con xuống tận đáy huyệt sâu
Giữa chốn tối tăm giữa lòng vực thẳm.
Cơn giận Thiên Chúa đè nặng thân con
Như sóng cồn xô đẩy dập vùi. (Tv 87,6-8)
Quả thật khi bị ơn chiêm niệm thanh tẩy này đè bẹp, linh hồn cảm thấy một cách mãnh liệt cả bóng tối sự chết, xen lẫn tiếng rên của tử thần và đớn đau của âm phủ, tất cả chỉ vì nó thấy mình bị vắng bóng Thiên Chúa, bị trừng phạt, bị khai trừ, trở thành bất xứng với Ngài và bị Ngài thịnh nộ. Ở đây linh hồn cảm thấy tất cả những điều ấy và tệ hại nhất là nó thấy có vẻ như tình trạng này sẽ kéo dài mãi mãi.
3 - Linh hồn cũng cảm thấy bị mọi thụ tạo bỏ rơi và khinh miệt, đặc biệt là các bạn bè thân thiết. Vì thế vua Đavít đã nói tiếp sau đó: “Chúa làm cho bạn bè xa lánh, coi con như đồ ghê tởm ” (Tv 87,9). Đó cũng là điều ngôn sứ Giôna đã trải qua cả về mặt thể lý lẫn tâm linh, trong bụng cá, và đã chứng thực như sau: “Chúa đã ném con vào vực sâu, giữa lòng biển, làn nước mênh mông vây bọc con, sóng cồn theo nước cuốn, Ngài để cho tràn ngập thân này. Con đã nói: „ Con bị đuổi đi khuất mắt Chúa rồi! Nhưng con vẫn hướng nhìn về thánh điện của Chúa.” (Ông nói điều này ám chỉ việc Thiên Chúa thanh tẩy linh hồn để được xem thấy Ngài). Nước bủa vây con đến cổ, vực thẳm vây bọc con, trên đầu con, rong rêu quấn chằng chịt. Con đã xuống tận nền móng núi non, cửa lòng đất đã cài then nhốt con mãi mãi ” (Gn 2,4-7). Then cửa ở đây ám chỉ đến những bất toàn của linh hồn, ngăn cản không cho linh hồn hưởng được ơn chiêm niệm đầy hoan lạc này.
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét