Chị bệnh nhân Việt kiều ở kế bên mấy hôm rồi bị sốt nặng,
muốn gặp trước khi 3 anh em chúng tôi ra về.
Chị đau mà em cũng đau,
Đau chung một Xác, một Đầu, một Tim.
Chị nằm im,
còn em thì ngồi lặng thinh
Như hai giọt máu vừa tìm được nhau.
Chị đau, ừ, em cũng đau !
Vâng em cũng bước trên cầu chị đi.
Ghếtsêmani ! Ghếtsêmani !
Chị chia một giọt trong ly của Người.
Một giọt thôi, uống trọn đời.
Một giọt thôi, đủ tới đỉnh đồi Canvê.
Chị đau, còn em tái tê !
Nagia Thủ Đức 1992
Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét