Mầu nhiệm thứ 3
CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG
“Ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác nhau, tùy theo khả năng Thánh Thần ban cho” (Cv 2,4)
Vâng theo lời căn dặn của Chúa Giê-su lúc Người lên trời, các tông đồ trở về Giê-ru-sa-lem bắt đầu cuộc tĩnh tâm chờ đón Chúa Thánh Thần. Đức Ma-ri-a, các anh em Chúa Giê-su và một vài phụ nữ cũng đến hiệp lòng với họ. Trong căn phòng quen thuộc, nhóm người ít ỏi đại diện cho Hội Thánh sơ khai dốc hết tâm trí cầu nguyện để chuẩn bị đón nhận Đấng Phù Trợ đã được Thầy hứa ban. Sau những biến động của cuộc Tử Nạn, những hân hoan của ngày Phục Sinh và Lên Trời, đây là những giờ phút lắng đọng của họ. Mỗi phút giây trôi qua đều đậm nét thiêng liêng. Sự linh thiêng đánh động các tâm hồn yêu mến việc thiêng liêng, quy tụ họ lại gần nhau. Số người tham gia cứ tăng dần lên…
Lễ Ngũ Tuần đã đến, thành Giê-ru-sa-lem lại đông nghẹt khách thập phương đổ về mừng lễ. Nơi căn phòng quen thuộc, các tông đồ đang đắm chìm trong tâm tình sốt mến. Bỗng nhiên một cơn gió lạ ùa vào khắp nhà, rồi những ánh sáng diệu kỳ từ đâu tràn tới tựa như những hình lưỡi lửa ngự xuống trên họ : quyền năng Chúa Thánh Thần bao trùm lấy họ. Như các phím đàn bén nhạy được tài năng của người nghệ sĩ thần kỳ chạm đến làm vang lên những âm thanh muôn vẻ, họ hân hoan cất cao những lời kinh cảm tạ.
Khách hành hương lạ lùng về sự việc xảy ra, ùn ùn kéo nhau đến trước phòng hội. “Ơ kìa lạ chưa, tại sao những người này nói được tiếng của nước tôi ?” – mọi người đều bỡ ngỡ hỏi nhau – “Sao lại như thế này nhỉ ? Họ say rượu chăng ?” Phải, họ say. Nhưng không say vì rượu mà vì quyền năng của Chúa Thánh Thần. Lòng họ đang ứ tràn ân phúc đây này, có ai hiểu họ chăng ? Phê-rô khảng khái đứng lên giảng giải. Đám đông hiếu kỳ bu lại đông nghẹt ; họ nghe và lòng họ cũng rộn lên, cũng muốn nhập vào nhóm người đang rộn rã hạnh phúc đó.
Mẹ ơi ! Khi Chúa Thánh Thần ngự xuống, hẳn là Mẹ lại đã hát lên kinh “Ngợi khen”, bài ca mà Mẹ vẫn thường nhẩm đi nhắc lại từ sau chuyến đi lên miền cao viếng thăm nhà bà Ê-li-sa-bét. Vâng, Chúa Thánh Thần mà hơn ba mươi năm trước đã ngự xuống trên Mẹ, nay lại ngự xuống trên những người thân yêu của Con Mẹ. Hơn ai hết, Mẹ hiểu rõ niềm vui đang trào dâng đó.
Mẹ ơi ! Sao mà vui thế, ngày con người được quyền năng Thiên Chúa chạm đến. Khi suy gẫm về mầu nhiệm Hiện Xuống, lòng con cũng đang rộn vui lên. Con vui nhưng khổ nỗi con chẳng biết sống niềm vui này như thế nào cả ! Mẹ ơi, xin Mẹ giúp con trở về tận chốn tĩnh mịch của lòng con để khám phá ra rằng : nơi ấy, Chúa Thánh Thần vẫn hiện diện một cách âm thầm nhưng liên lỉ. Chính Ngài sẽ soi sáng cho con hiểu được những lời Con Mẹ dạy ; chính Ngài sẽ giúp con vượt qua muôn ngàn khó khăn trong cuộc sống ; chính Ngài sẽ thực hiện nơi con điều huyền diệu mà Mẹ đã từng thắc mắc : “Việc ấy xảy ra làm sao được…?” Phải, việc ấy xảy ra làm sao được, cái sứ mạng cưu mang Chúa Giê-su và đem Chúa đến cho những người khác. Sứ mạng ấy lớn lao và cao cả quá, làm sao con dám đón nhận nếu không có Chúa Thánh Thần phù trợ. Con ngu ngơ và nhát đảm lắm, con sẽ sống làm sao với sứ mạng trọng đại đó nếu không có Chúa Thánh Thần là nguồn khôn ngoan và dũng lực của con ?
Mẹ ơi ! Thật là cần thiết, những tác động của Chúa Thánh Thần nơi con. Xin Mẹ dạy con biết chuyên tâm cầu nguyện để được Ngài đổ tràn ân sủng, để niềm hưng phấn của Ngài trào dâng trong con và chuyển lan tới những người chung quanh, để nhờ đó mọi người nhận ra rằng chỉ có niềm vui xuất phát từ Thiên Chúa mới là nguồn vui bền vững đích thật ./.
CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG
“Ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác nhau, tùy theo khả năng Thánh Thần ban cho” (Cv 2,4)
Vâng theo lời căn dặn của Chúa Giê-su lúc Người lên trời, các tông đồ trở về Giê-ru-sa-lem bắt đầu cuộc tĩnh tâm chờ đón Chúa Thánh Thần. Đức Ma-ri-a, các anh em Chúa Giê-su và một vài phụ nữ cũng đến hiệp lòng với họ. Trong căn phòng quen thuộc, nhóm người ít ỏi đại diện cho Hội Thánh sơ khai dốc hết tâm trí cầu nguyện để chuẩn bị đón nhận Đấng Phù Trợ đã được Thầy hứa ban. Sau những biến động của cuộc Tử Nạn, những hân hoan của ngày Phục Sinh và Lên Trời, đây là những giờ phút lắng đọng của họ. Mỗi phút giây trôi qua đều đậm nét thiêng liêng. Sự linh thiêng đánh động các tâm hồn yêu mến việc thiêng liêng, quy tụ họ lại gần nhau. Số người tham gia cứ tăng dần lên…
Lễ Ngũ Tuần đã đến, thành Giê-ru-sa-lem lại đông nghẹt khách thập phương đổ về mừng lễ. Nơi căn phòng quen thuộc, các tông đồ đang đắm chìm trong tâm tình sốt mến. Bỗng nhiên một cơn gió lạ ùa vào khắp nhà, rồi những ánh sáng diệu kỳ từ đâu tràn tới tựa như những hình lưỡi lửa ngự xuống trên họ : quyền năng Chúa Thánh Thần bao trùm lấy họ. Như các phím đàn bén nhạy được tài năng của người nghệ sĩ thần kỳ chạm đến làm vang lên những âm thanh muôn vẻ, họ hân hoan cất cao những lời kinh cảm tạ.
Khách hành hương lạ lùng về sự việc xảy ra, ùn ùn kéo nhau đến trước phòng hội. “Ơ kìa lạ chưa, tại sao những người này nói được tiếng của nước tôi ?” – mọi người đều bỡ ngỡ hỏi nhau – “Sao lại như thế này nhỉ ? Họ say rượu chăng ?” Phải, họ say. Nhưng không say vì rượu mà vì quyền năng của Chúa Thánh Thần. Lòng họ đang ứ tràn ân phúc đây này, có ai hiểu họ chăng ? Phê-rô khảng khái đứng lên giảng giải. Đám đông hiếu kỳ bu lại đông nghẹt ; họ nghe và lòng họ cũng rộn lên, cũng muốn nhập vào nhóm người đang rộn rã hạnh phúc đó.
Mẹ ơi ! Khi Chúa Thánh Thần ngự xuống, hẳn là Mẹ lại đã hát lên kinh “Ngợi khen”, bài ca mà Mẹ vẫn thường nhẩm đi nhắc lại từ sau chuyến đi lên miền cao viếng thăm nhà bà Ê-li-sa-bét. Vâng, Chúa Thánh Thần mà hơn ba mươi năm trước đã ngự xuống trên Mẹ, nay lại ngự xuống trên những người thân yêu của Con Mẹ. Hơn ai hết, Mẹ hiểu rõ niềm vui đang trào dâng đó.
Mẹ ơi ! Sao mà vui thế, ngày con người được quyền năng Thiên Chúa chạm đến. Khi suy gẫm về mầu nhiệm Hiện Xuống, lòng con cũng đang rộn vui lên. Con vui nhưng khổ nỗi con chẳng biết sống niềm vui này như thế nào cả ! Mẹ ơi, xin Mẹ giúp con trở về tận chốn tĩnh mịch của lòng con để khám phá ra rằng : nơi ấy, Chúa Thánh Thần vẫn hiện diện một cách âm thầm nhưng liên lỉ. Chính Ngài sẽ soi sáng cho con hiểu được những lời Con Mẹ dạy ; chính Ngài sẽ giúp con vượt qua muôn ngàn khó khăn trong cuộc sống ; chính Ngài sẽ thực hiện nơi con điều huyền diệu mà Mẹ đã từng thắc mắc : “Việc ấy xảy ra làm sao được…?” Phải, việc ấy xảy ra làm sao được, cái sứ mạng cưu mang Chúa Giê-su và đem Chúa đến cho những người khác. Sứ mạng ấy lớn lao và cao cả quá, làm sao con dám đón nhận nếu không có Chúa Thánh Thần phù trợ. Con ngu ngơ và nhát đảm lắm, con sẽ sống làm sao với sứ mạng trọng đại đó nếu không có Chúa Thánh Thần là nguồn khôn ngoan và dũng lực của con ?
Mẹ ơi ! Thật là cần thiết, những tác động của Chúa Thánh Thần nơi con. Xin Mẹ dạy con biết chuyên tâm cầu nguyện để được Ngài đổ tràn ân sủng, để niềm hưng phấn của Ngài trào dâng trong con và chuyển lan tới những người chung quanh, để nhờ đó mọi người nhận ra rằng chỉ có niềm vui xuất phát từ Thiên Chúa mới là nguồn vui bền vững đích thật ./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét