THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 1
ĐÊM GIÁC QUAN
CHƯƠNG 7
[Về các bất toàn liên quan đến tật ghen tị và lười biếng tâm linh]
1 - Những người mới bắt đầu còn mắc phải nhiều bất toàn liên quan đến hai nết xấu khác là tật ghen tị và lười biếng tâm linh. về tật ghen tị, nhiều người trong họ thường hay cảm thấy khó chịu trước những điều tốt về mặt tâm linh của kẻ khác. Họ buồn khổ ra mặt khi thấy kẻ khác tiến bộ hơn họ trên đường hoàn thiện. Họ không muốn thấy kẻ khác được ca tụng, buồn lòng vì thấy kẻ khác có nhân đức, và đôi khi họ không chịu nổi những lời ca tụng ấy đến nỗi phải nói ngược lại và triệt hạ kẻ khác đến mức tối đa. Và - như người ta thường nói - mắt họ “đổ váng” lên vì không được ca tụng như kẻ khác, bởi họ muốn trong mọi sự họ đều phải được ưu ái hơn ai khác. Tất cả những điều ấy thật trái ngược với đức ái là nhân đức mà theo thánh Phaolô, biết mừng vui khi thấy điều chân thật (x. 1 Cr 13,6), mà nếu có chút ghen tị nào đó thì cũng chỉ là sự ganh đua thánh thiện, tiếc rằng mình không có được các nhân đức của kẻ khác và hân hoan vì kẻ khác có được các nhân đức ấy, vui mừng vì mọi người tiến bộ hơn mình trong việc phụng sự Thiên Chúa, dầu chính mình còn đang thiếu sót nhiều trong vấn đề này.
2 - Còn về tật lười biếng tâm linh cũng thế, những người mới bắt đầu thường cảm thấy chán với những việc có tính tâm linh nhất và trốn tránh những sự việc ấy bởi vì chúng đi ngược với cái thích thú khả giác. Vì đã quen chạy theo hương vị của các việc tâm linh, nên hễ không tìm được hương vị nơi các việc ấy là họ đâm chán. Thật vậy, một khi qua các giờ cầu nguyện mà không gặp được sự thỏa mãn theo sở thích của họ (điều mà rốt cuộc Thiên Chúa phải lấy đi để thử luyện họ), họ không muốn trở lại việc đó và đôi khi họ bỏ việc cầu nguyện hoặc chỉ làm một cách miễn cưỡng. Và như thế, đang khi con đường hoàn thiện chính là sự từ bỏ ý riêng và sở thích vì Thiên Chúa thì, do tật lười biếng này, họ xem nhẹ con đường ấy để chạy theo sở thích và hương vị của ý riêng, và như vậy họ tìm thỏa mãn ý riêng mình hơn là ý Thiên Chúa.
3 - Nhiều người trong họ còn ao ước Thiên Chúa muốn điều họ muốn và buồn rầu vì phải muốn điều đẹp ý Thiên Chúa. Họ không chịu được sự hoà hợp ý mình với ý Thiên Chúa. Từ đó, thường xảy ra là hễ điều gì không được theo ý riêng hoặc không đáp ứng được sở thích của họ thì họ nghĩ ngay đó không phải là ý Thiên Chúa, và ngược lại điều gì họ cảm thấy hài lòng, họ liền cho rằng Thiên Chúa cũng hài lòng. Như thế, họ đã lấy ý họ để đo ý Thiên Chúa chứ không đo ý họ theo ý Ngài, ngược hẳn với điều chính Chúa đã dạy trong Tin Mừng rằng kẻ nào từ bỏ ý riêng mình vì Ngài thì sẽ gặp lại được nó và bất cứ ai muốn giữ ý riêng mình thì sẽ mất nó (x. Mt 16,25).
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét