THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 1
ĐÊM GIÁC QUAN
CHƯƠNG 4
[Về những bất toàn khác mà những người mới bắt đầu thường mắc phải liên quan tới mối tội đầu thứ ba là tật mê tà dâm ]
1 - Trong số những người mới bắt đầu này, nơi mỗi nết xấu, lắm người vướng phải nhiều điểm bất toàn hơn những gì tôi sắp nói, nhưng để tránh dài dòng, tôi xin bỏ qua những điểm ấy và chỉ đề cập tới một số điểm quan trọng nhất vốn là nguồn gốc và đầu mối của các bất toàn khác.
Chẳng hạn về tật mê tà dâm, tôi xin bỏ qua việc những người sống theo tâm linh rơi vào tật xấu này như thế nào, tôi chỉ có ý bàn về những bất toàn cần được thanh tẩy bằng đêm dày. Ở đây những người mới bắt đầu thường mắc phải nhiều bất toàn trong đó có nhiều điểm có thể được mệnh danh là tật mê tà dâm tâm linh, không phải vì bản chất nó là thế nhưng vì nó phát xuất từ những điều thuộc tâm linh. Thật vậy, nhiều khi chính đang lúc làm các việc linh thao - bằng một cách nào đó vượt khỏi tầm kiểm soát của đương sự - vẫn dấy lên và phát sinh ra nơi phần nhục cảm những rung động và những hành vi ô uế, đôi khi nó xảy ra ngay cả lúc tinh thần đang chìm sâu trong việc cầu nguyện hoặc cả khi đang xưng tội và rước lễ. Như tôi đã nói, những rung cảm dơ bẩn này vượt ngoài tầm kiểm soát của đương sự và phát sinh từ một trong ba nguyên nhân sau.
2 - Nguyên nhân thứ nhất thường khiến các rung cảm này phát sinh chính là cái thích thú mà tính tự nhiên người ta thường gặp nơi những điều thuộc tâm linh. Bởi lẽ khi cả tâm linh và giác quan nơi con người đều vui thoả nơi điều ấy thì mỗi bên cảm nhận sự hoan lạc theo bản chất và đặc tính riêng của nó. Như thế, đang khi tâm linh là phần thượng hướng đến sự vui thích và hoan lạc trong Thiên Chúa thì nhục cảm là phần hạ, cũng hướng về một sự thích thú khoái cảm nào đó thuộc giác quan, mà bởi vì không thể có được và cũng chẳng nắm được một thứ thích thú nào khác, phần nhục cảm sẽ chụp lấy cái gì phù hợp với nó nhất, tức cái thích thú nhục cảm trơ trẽn kia. Do đó có thể xảy ra là giữa lúc, về mặt tâm linh, linh hồn đang cầu nguyện mật thiết với Thiên Chúa thì đàng khác, về mặt giác quan, một cách thụ động, linh hồn lại rất bực mình vì cảm thấy những sự nổi loạn, những rung động và hành vi nhục cảm. Điều này thường thấy xảy ra trong khi rước lễ, bởi đang khi linh hồn lãnh nhận niềm hoan lạc và an ủi nơi hành vi yêu thương ấy do chính Thiên Chúa thương ban (chính vì mục đích ấy Ngài đã tự hiến) - thì, như chúng tôi đã nói, phần nhục cảm của linh hồn cũng tiếp nhận cái thích thú ấy theo cách thức của nó. Bởi nói cho cùng, cả hai phần tạo thành một chủ vị cho nên theo lẽ thường, cả hai đều tham dự vào những gì mà một trong hai lãnh nhận, mỗi phần theo cách thức riêng của nó. Như các triết gia vẫn nói, bất cứ vật gì được tiếp nhận đều được tiếp nhận theo cách thức của vật tiếp nhận nó. Thành thử, vào những bước khởi đầu này và ngay cả khi linh hồn đã tiến xa, do còn bất toàn, lắm lúc phần cảm giác vẫn tiếp nhận Thần Khí Thiên Chúa bằng chính sự bất toàn ấy. Tuy nhiên một khi phần cảm giác này được đổi mới nhờ sự thanh tẩy của đêm dày mà chúng tôi sắp bàn đến, nó sẽ không còn những yếu nhược ấy nữa bởi vì từ đây, chẳng phải là nó lãnh nhận một điều gì đó nhưng đúng hơn, chính nó được đón nhận vào trong Thần Khí. Và như thế, lúc đó nó có được mọi thứ theo cách của Thần Khí.
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét