ĐỂ HIỂU ĐẠO CHÚA HƠN
+ 16 THẾ KỶ ĐẦU CỦA KITÔ GIÁO
2. Từ nhóm mười hai đến nếp sống mới
Khi còn rao giảng ở Palestine, Chúa Giêsu đã kêu gọi mọi người hoán cải đón nhận nước Thiên Chúa và thâu nạp nhiều môn đệ. Ngài giáo dục họ về nước Thiên Chúa và thiết lập họ thành Hội thánh để tiếp nối công cuộc thực hiện nước Thiên Chúa trong lòng mọi người. Ngài đặt nhóm Mười Hai tông đồ làm nòng cốt và đặt Phêrô làm đầu. Con số 12 ngụ ý nhắc đến 12 chi tộc Israel. Con số 12 là cầu nối chuyển từ dân tộc Cựu ước sang dân tộc Tân ước là Hội thánh. Chính vì thế, khi bị mất một người là Giuđa, nhóm phải chọn một người khác thay thế, đó là Matthias (x. Cv 1,15-26).
Nhóm Mười Hai này được chọn từ giữa những người đã theo Chúa Giêsu từ những ngày đầu tiên (x. Cv 1,21-22). Suốt ba năm, họ được may mắn chia sẻ với Ngài một kinh nghiệm sống hoàn toàn mới. Được rong ruổi theo Ngài trên các nẻo đường Palestine, trong cảnh "không chỗ gối đầu" (Mt 8,20) nên họ thấm thía bài giảng về sự tin cậy Chúa Quan Phòng (x. Mt 6,25-34). Họ chứng kiến những người có vẻ đầy thiện chí nhưng lại bỏ cuộc trên đường theo Chúa ) vì vướng bận việc đời (x. Lc 9,5 7-62), nhất là vì không dứt được mối lo về của cải (x. Mc 10,17-22). Vì thế, họ xác tín những lời tuyên phúc của Chúa (x. Mt 5,3-12) và xác tín rằng không ai có thể làm tôi hai chủ, rằng ai còn say mê tiền bạc thì chưa thể phục vụ Thiên Chúa (x. Mt 6,24). Họ biết cái giá để theo Chúa Giêsu là phải từ bỏ tất cả (x. Mt 19,27-29; Lc 9,23-26). Họ đã có cơ hội đồng cảm với Chúa Giêsu trước sự chống đối và vu khống của người Do Thái, nhất là những tháng cuối đời Ngài. Họ còn được đích thân dự bữa ăn cuối cùng của Chúa, tận tai nghe lời Ngài nói về luật mới của Ngài: "Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 13,34). Hơn thế nữa, chính họ còn được gặp lại Ngài, cùng ăn uống và chuyện vãn với Ngài nhiều lần sau khi Ngài từ cõi chết sống lại. Hơn hết giờ đây họ lại được Chúa Cha và Chúa Giêsu ban đầy tràn Chúa Thánh Thần và Chúa Thánh Thần đang tác động trên họ nơi từng nhịp tim và hơi thở.
Chính vì thế, họ đã khai sinh cho Hội thánh non trẻ của Chúa một nếp sống tuyệt vời:
42Các tín hữu chuyên cần nghe các Tông Đò giảng dạy,luôn luôn hiệp thông với nhau, siêng năng tham dự lễ bẻ bánh, và cầu nguyện không ngừng. 43Mọi người đều kinh sợ, vì các Tông Đồ làm nhiều điềm thiêng dấu lạ.
44Tất cả các tín hữu hợp nhất với nhau, và để mọi sự làm t của chung. 45 Họ đem bán đất đai của cải, lấy tiền chia cho mỗi người tùy theo nhu cầu.
46 Họ đồng tâm nhất trí, ngày ngày chuyên cần đến Đền Thờ. Khi làm lễ bẻ bánh tại tư gia, họ dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ. 47Họ ca tụng Thiên Chúa, và được toàn dân thương mến. Và Chúa cho cộng đoàn mỗi ngày có thêm những người ‘được cứu độ. (Cv 2,42-45).
Nếp sống ấy được xây dựng trên tinh thần từ bỏ thanh thoát và hiệp thông vô vụ lợi:
32Các tín hữu thời bấy giờ đông đảo, mà chỉ có một lòng một ý. Không một ai coi bất cứ cái gì mình có là của riêng, nhưng đối với họ, mọi sự đều là của chung. (Cv 4,32).
Đó là mẫu mực và là thách đố cho Hội thánh mọi nơi và mọi thời đại.
Từ xa xưa, người Việt đã biết rằng "ở đời muôn sự của chung", có nghĩa là tài nguyên trên trái đất được Thiên Chúa Tạo Hóa ban chung cho nhân loại để cùng san sẻ với nhau mà dùng. Đã có những nhà cải cách xã hội ước mơ xây dựng một cộng đồng nhân loại chan hòa yêu thương hạnh phúc, nơi đó mỗi người đều cống hiến hết khả năng và hưởng dùng tất cả những gì cần thiết, ai cũng hạnh phúc vì cảm nghiệm được cái ấm áp "mọi người vì mình và mình vì mọi người".
Quả là một thiên đàng trên trần gian khi loài người không còn tham sân si chút nào nữa. Cái gay go là làm sao để chẳng còn ai vướng phải tham sân si...
(Còn tiếp)
- "Để Hiểu Đạo Chúa Hơn" - Thế Tâm Nguyễn Khắc Dương.


0 nhận xét:
Đăng nhận xét