Thứ Năm, 2 tháng 10, 2025

Để Hiểu Đạo Chúa Hơn - Thiên Chúa của Abraham - Lịch sử thánh (tiếp theo)

 


ĐỂ HIỂU ĐẠO CHÚA HƠN

+ THIÊN CHÚA CỦA ABRAHAM

3. Lịch sử thánh (tiếp theo)

Ngoài ra, nếu dân Chúa trung thành với giao ước được tiến hành qua các nghi thức tế tự và các giềng mối xã hội, thì Thiên Chúa sẽ ban ơn lành cho cuộc sống được phồn vinh, thịnh vượng; còn nếu dân Thiên Chúa không trung thành với giao ước, qua nghi thức phụng vụ và qua bộ luật quy định về các mối giềng xã hội, thì Thiên Chúa sẽ bỏ rơi và dân Do Thái sẽ bị trầm luân, sẽ bị chiến bại, trở thành nạn nhân của những cuộc xâm lăng, những cuộc thống trị do các đế quốc hùng cường tiếp tục thay nhau thống trị trên vùng Cận Đông, từ Lưỡng Hà cho đến Ai Cập.

Như vậy, lịch sử dân tộc Do Thái là một lịch sử tiếp diễn của những sự kiện, trong đó một nét rõ ràng nhất, đó là Thiên Chúa bao giờ cũng vẫn trung thành với giao ước của Ngài, trong khi đó dân Do Thái, mà Thiên Chúa gọi là dân cứng đầu cứng cổ, lại thường hay phản bội; và hễ mỗi lần phản bội như vậy, thì sẽ có những thiên tai, địch họa xảy đến giáng xuống trên đầu dân Do Thái.

Sở dĩ như vậy là để dân Do Thái ý thức sự phản bội của mình, để ăn năn hối cải, lặp lại quyết tâm trung thành tuân giữ những giới răn của Thiên Chúa mà trước hết là bản Thập Điều, sau nữa là cả một mạng lưới quy định về phụng tự, về mối giềng xã hội. Bấy giờ Thiên Chúa sẽ lại đoái thương, can thiệp trực tiếp để cứu thoát dân Do Thái khỏi những thiên tai, địch họa. Những địch họa ấy có lúc trầm trọng, đẩy dân Do Thái đến bờ vực của sự, chẳng những là mất nước, mà còn là bị tiêu diệt hoàn toàn, nhất là hai lần bị ách thống trị của các đế quốc lân cận, đến mức đưa những lớp dân ưu tiển đi lưu đày nhằm xóa nhòa sự hiện hữu của dân Do Thái trên mặt đất này. Thế nhưng rồi, qua thời gian thử thách, dân Do Thái ăn năn hối cải và lại được Thiên Chúa trực tiếp cứu thoát khỏi những tai họa đã ập xuống trên đầu họ.

Có một điểm độc đáo, đó là sự trung thành của dân Do Thái bị một thử thách, cám dỗ rất trầm trọng bởi việc, thay vì nhìn nhận Thiên Chúa như là Đấng mà mình phải tuyệt đối tôn thờ, vâng phục, thì trước sự hấp dẫn của những nền văn hóa ngoại bang có thể nói là cao hơn, tinh vi hơn, dân Do Thái đã đua đòi thờ phượng các vị thần ngoại bang ấy, thay vì thờ phượng Thiên Chúa là chủ tể đích thật của đất trời. Cơn cám dỗ, có thể nói là tội nặng nề nhất mà dân Do Thái vấp phạm, đó là rời bỏ Thiên Chúa để đi theo các vị thần ngoại giáo, tiếng Pháp gọi là Idolâtrie, đôi khi dịch là thờ ngẫu tượng, hoặc nói nôm na là thờ bụt thần, dưới một cái dạng có thể nói là thô sơ và được hình dung bằng những thần tượng dưới dạng các thụ tạo, ví dụ con bò vàng.

Dân Do Thái thường xuyên để mình bị rơi vào cám dỗ thờ phượng ngẫu tượng. Ý nghĩa sâu xa của bi kịch ấy là hình như Thiên Chúa dùng dân Do Thái đế khẳng định chỉ có Thiên Chúa thật, Đấng tạo thành trời đất, Đấng chí tôn tuyệt đối, còn bất cứ thứ gì ở trần gian này đều phải đặt dưới Ngài. Và con người chỉ được phép thờ phượng Thiên Chúa thật mà thôi, chứ không có quyền, và cũng không nên tôn thờ, sùng bái những ngẫu tượng, bởi vì cuối cùng, những những ngẫu tượng dù có đem lại gì cho con người chăng nữa, thì cũng chỉ là những thụ tạo hư hèn, mong manh… nếu không muốn nói là ô trọc. Thật ra, hình như chức năng của dân Do Thái là duy trì trong nhân loại cái chân lý ấy.

Còn tiếp)

- "Để Hiểu Đạo Chúa Hơn" - Thế Tâm Nguyễn Khắc Dương.

0 nhận xét: