ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3
CHƯƠNG 37
VỀ CÁC ẢNH TƯỢNG (2)
Làm thế nào để lòng muốn có thể quy hướng sự vui thỏa trước các ảnh tượng lên Thiên Chúa. Làm thế nào để khỏi rơi vào lầm lạc và khỏi bị cản trở vì các ảnh tượng.
1 - Nếu được sử dụng cho thích hợp (qua nẻo đường thông thường) ảnh tượng sẽ hữu ích trong việc giúp chúng ta nhớ đến Chúa và các thánh, đồng thời lay động lòng muốn của chúng ta hướng tới sùng mộ. Tuy nhiên ảnh tượng cũng có thể khiến chúng ta rơi vào nhiều lầm lạc nếu khi xảy ra những chuyện siêu nhiên liên quan tới chúng, linh hồn không biết mình nên làm gì để đến cùng Chúa. Một trong những phương cách ma quỷ dễ dàng sử dụng để chụp lấy những linh hồn thiếu tinh tế và ngăn cản con đường đầy sự thật tâm linh nơi họ chính là những chuyện siêu nhiên và phi thường nó bày ra qua các ảnh tượng, khi thì những thứ ảnh tượng vật chất, mang hình thể chất mà Hội thánh vẫn sử dụng, khi thì những ảnh tượng được nó in vào óc sáng tạo vẽ vời dưới hình thù một vị thánh nào đó hoặc hình ảnh của vị ấy. Ma quỷ tự biến thành thiên thần sáng láng để phỉnh gạt họ (2Cr 11,14). Ma quỷ rất tinh quái. Nó lẻn vào ngay trong chính các phương thế hỗ trợ mà chúng ta đang dùng, để vồ lấy chúng ta lúc chúng ta sơ ý. Vì thế khi sử dụng những điều tốt, ta phải luôn sáng suốt hơn, còn điều xấu thì lúc nào cũng đã lộ rõ.
2 - Trong trường hợp này các linh hồn có thể gặp nhiều thiệt hại: Bị ngăn trở không thể bay lên với Thiên Chúa, sử dụng các ảnh tượng cách thô thiển và dốt nát, rồi vì thế mà bị phỉnh gạt về phương diện tự nhiên cũng như siêu nhiên. Để giúp các linh hồn tránh mọi thiệt hại ấy, cũng như để giúp họ thanh tẩy sự vui thỏa của lòng muốn và nâng linh hồn lên với Thiên Chúa theo đúng ý định của Hội thánh trong việc dùng ảnh tượng, tôi xin được nêu ra một lời khuyên chung cho mọi tình huống đó là: Thiên Chúa ban ảnh tượng làm phương tiện lay động giúp ta đạt tới các thực tại vô hình, thì ta chỉ nên sử dụng chúng như một phương tiện. Sự quí chuộng và vui thỏa của lòng muốn nơi ảnh tượng ấy phải hướng tới những đối tượng sống động mà các ảnh tượng ấy diễn tả.
Vì thế người tín hữu cần lưu ý điều này: Khi nhìn xem một ảnh tượng họ không được để cho giác quan bị cuốn hút vào đó. Dù đó là ảnh tượng có hình thể chất hay trừu tượng, được khắc họa tỉ mỉ hay trang hoàng lộng lẫy, dù nó gây được lòng sùng mộ khả giác hoặc tâm linh, và dù cho nó biểu lộ cả những dấu chỉ siêu nhiên, người tín hữu không được lưu tâm đến các điểm phụ thuộc ấy. Họ không được dừng lại ở đó nhưng hãy lập tức nâng tâm trí lên tới thực tại mà ảnh tượng ấy diễn tả. Cùng với lời cầu nguyện và lòng sùng mộ của tâm linh, họ chỉ tìm thỏa mãn và vui thích nơi Thiên Chúa hoặc nơi vị thánh mà mình cầu xin. Như thế nét khắc họa và giác quan sẽ không hút mất thực tại mang tính tâm linh và sống động đang được diễn tả. Họ sẽ không bị phỉnh gạt vì không xem trọng những gì ảnh tượng nói với họ. Cả tâm linh lẫn giác quan đều không được sử dụng để cản ngăn không cho họ tự do đến với Thiên Chúa. Họ sẽ không đặt niềm tin cậy vào ảnh tượng này nhiều hơn ảnh tượng kia. Rồi cái ảnh tượng đã mang lại lòng sùng kính sẽ lay động họ nhiều hơn nữa, vì ngay tức khắc tình cảm của họ qui hướng về Thiên Chúa. Mỗi khi Thiên Chúa ban những ơn ấy hoặc những ơn khác Ngài đều qui hướng tình cảm và sự vui thỏa của lòng muốn về thực tại vô hình. Do đó, Ngài muốn chúng ta cũng làm như thế, nghĩa là xóa bỏ sức mạnh và sự thỏa mãn của các quan năng đối với tất cả mọi sự vật khả giác và hữu hình.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét