ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3
CHƯƠNG 38
CÁC NGUYỆN ĐƯỜNG (tiếp theo)
3 - Tôi sẽ phải nói gì về những toan tính vụ lợi của một số người đứng ra tổ chức những lễ hội nói trên? Với lòng ham hố, họ dán mắt vào lợi lộc riêng tư hơn là vào việc phụng sự Thiên Chúa. Họ biết rõ điều ấy và Thiên Chúa cũng thấy rõ điều ấy. Tuy nhiên dù cách thức nào đi nữa, khi mọi chuyện diễn ra như vậy, thì đúng là họ tổ chức lễ lạc ấy cho chính họ chứ không phải cho Thiên Chúa.
Quả thật, những gì họ làm để tự thỏa mãn hoặc để thiên hạ thỏa mãn thì Thiên Chúa chẳng thưởng công. Ngài sẽ phẫn nộ đối với những kẻ vênh vang với các buổi lễ tôn vinh Ngài nhưng lại chỉ tìm tiêu khiển cho chính họ. Đúng như Ngài đã xử sự với con cái Israel khi họ ca hát nhảy múa chung quanh tượng thần của họ mà cứ tưởng như đang mừng kính Thiên Chúa, khiến Ngài đã giết chết nhiều ngàn người trong bọn họ (Xh 32,7-28). Hoặc như trường hợp hai vị tư tế Nakal và Abind con của Aaron đã bị Thiên Chúa giết chết trong lúc tay họ vẫn cầm bình hương bởi họ đã dâng cho Ngài thứ lửa ngoại lai (Lv 10,1-2). Hoặc trường hợp gã nọ tới dự tiệc cưới mà ăn bận lôi thôi không khoác lễ phục lên người nên đã bị đức vua ra lệnh cột tay cột chân, quẳng vào nơi tối tăm (Mt 22,12-13). Các trường hợp nêu trên cho thấy Thiên Chúa không dung thứ những bất kính đối với Ngài nơi những lễ hội được tổ chức để phụng sự Ngài. Ôi lạy Chúa! Biết bao con cái loài người đã tổ chức lễ lạc để tôn vinh Chúa nhưng tại đó ma quỷ lại được quí chuộng hơn Chúa! Như một gã lái buôn, ma quỷ rất thỏa chí tại các buổi lễ hội, hắn làm ăn khấm khá ở đó như buổi hội chợ phiên vậy. Hẳn biết bao lần Chúa nói về đám người hiện diện tại các buổi lễ hội ấy: "Dân này tôn kính Ta bằng đầu môi chóp lưỡi còn lòng chúng thì xa Ta, bởi chúng đã phụng sự Ta không đúng cách!" (Mt 15,8-9).
Ta phải phụng sự Chúa chỉ vì Ngài là Thiên Chúa chứ không được xen vào đó những mục đích khác. Ai không phụng sự Chúa chỉ vì Ngài là Thiên Chúa thì có nghĩa là đã phụng sự Ngài mà không nhận Ngài là cứu cánh.
4 - Trở lại đề tài các phòng nguyện, tôi xin nói rằng một số người trang hoàng chúng cốt để làm hài lòng họ hơn làm hài lòng Thiên Chúa. Một số khác lại quá lơ là trong việc sùng kính những nơi chốn ấy đến nỗi họ không trân trọng cho bằng phòng để quần áo phàm tục của họ. Một số khác lại chẳng thèm quan tâm đến chúng bởi họ ham thích chuyện phàm tục hơn chuyện thiêng thánh.
5 - Tuy nhiên bây giờ hãy bỏ qua chuyện đó mà hãy nói về những kẻ “chẻ sợi tóc làm tư” nghĩa là những kẻ tự cho mình là đạo đức, nhiệt thành. Nhiều người trong số họ quá quyến luyến và thích thú với phòng nguyện của họ cũng như lối trang trí phòng nguyện ấy đến nỗi thay vì dồn hết năng lực và thời gian cho việc cầu nguyện và lắng lòng họ lại phung phí vào việc trang trí phòng nguyện. Họ không nhận ra rằng việc trang trí phòng nguyện không tạo thuận lợi cho sự lắng đọng và bình an tâm hồn nên họ bị chia trí nhiều vì chuyện này cũng như vì những chuyện khác. Một sự thích thú như thế khiến họ bị bất an liên tục, và nếu có ai muốn dẹp chuyện ấy đi thì họ còn bất an hơn nữa.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét