Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2025

Đường Lên Núi Cát Minh - Quyển 3 - Chương 40: Tại những nơi cầu nguyện

 


ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3

CHƯƠNG 40
TẠI NHỮNG NƠI CẦU NGUYỆN

Bàn tiếp về việc định hướng cho tâm linh đạt được sự lắng đọng bên trong tại những nơi cầu nguyện.

1 - Lý do khiến một số người sống theo tâm linh không bao giờ đạt được sự vui thỏa đích thực của tâm linh chính là vì họ chẳng bao giờ triệt bỏ được cái mê thích muốn được vui thỏa từ những sự vật bề ngoài hữu hình ấy. Họ nên biết rằng mặc dầu nơi xứng hợp được dành riêng cho các việc cầu nguyện là đền thờ và nguyện đường hữu hình cũng như ảnh tượng là những yếu tố lay động việc cầu nguyện, tuy nhiên, phải làm sao cho sự vui thỏa say mê và hương vị của linh hồn không chỉ phát sinh từ cái đền thờ hữu hình và đánh động kia khiến người ta quên mất việc cầu nguyện nơi đền thờ sống động tức chốn lắng lòng định trí của linh hồn. Nhằm cảnh giác chúng ta điều ấy Thánh Tông Đồ đã nói: "Anh em hãy xem, thân xác anh em là đền thờ sống động của Chúa Thánh Thần, Đấng cư ngụ trong anh em" (1Cr 3,16). Quan điểm này phù hợp với lời xác định của Chúa Kitô ta đã nêu trên, tức là "những kẻ thực sự tôn thờ Chúa Cha phải là những kẻ tôn thờ Ngài trong thần khí và sự thật" (Ga 4, 24). Thiên Chúa chẳng ngó gì đến các nguyện đường và những nơi chốn bạn trang hoàng để cầu nguyện nếu qua những vui thỏa và mê thích hướng vào các nơi đó, bạn bị dính bén, giảm mất sự trần trụi nội tâm, tức đức nghèo khó tâm linh, vốn đòi hỏi bạn phải loại bỏ tất cả những gì bạn có thể chiếm hữu.

2 - Để thanh tẩy lòng muốn khỏi sự vui thỏa và mê thích hão huyền nơi những điều nói trên và qui hướng lòng muốn về Thiên Chúa, khi cầu nguyện bạn chỉ nên lưu tâm xét xem lương tâm mình có tinh tuyền, lòng muốn mình có hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa và tâm trí mình có thực sự gắn chặt vào Ngài không. Rồi, như tôi đã nói, bạn phải chọn nơi nào hẻo lánh và cô tịch nhất, và hướng tất cả sự vui thỏa của lòng muốn vào việc khẩn cầu và tôn vinh Thiên Chúa. Bạn đừng bận tâm gì đến những cái thích thú lặt vặt có tính bề ngoài ấy, trái lại nên cố gắng từ khước chúng. Nếu linh hồn vướng phải cái vui thỏa với sự sùng mộ khả giác, nó sẽ chẳng bao giờ đạt được tới sức mạnh của sự hoan lạc tâm linh vốn được khám phá nhờ sự lắng lòng định trí vào sự trần trụi tâm linh.

Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: