ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3
CHƯƠNG 42
TẠI NHỮNG NƠI TÔN SÙNG (2) (tiếp theo)
3 - Loại địa điểm thứ hai có tính cách đặc thù hơn: Có những địa điểm, không kể là hoang địa hay các nơi chốn khác, dễ lay động lòng ta hướng đến sùng mộ. Ở đó Thiên Chúa đã ban một số ân sủng tâm linh rất dịu ngọt cho một số người đặc biệt. Thế nên tâm hồn những người này thường hướng về nơi họ từng được lãnh nhận ân sủng nói trên, đôi khi họ rất khát mong và khắc khoải muốn trở lại đó dù không phải lần nào cũng gặp lại được ân sủng trước kia, bởi điều này vượt ngoài tầm tay họ, vì Thiên Chúa ban phát ân sủng lúc nào, cách nào và nơi nào tùy Ngài. Ngài không bị lệ thuộc vào thời gian, nơi chốn hoặc ý muốn của người lãnh nhận ân sủng.
Dù vậy, nếu thấy lòng thanh thản không mê thích dính bén lệch lạc, thỉnh thoảng vẫn nên tới nơi ấy để cầu nguyện, vì ba lý do sau đây. Một là, mặc dù Thiên Chúa không hề bị lệ thuộc vào bất cứ địa điểm nào, dường như Ngài vẫn muốn được linh hồn ngợi ca tại nơi Ngài đã ban ơn. Hai là, khi trở lại nơi ấy, linh hồn dễ tưởng nghĩ hơn đến việc cảm tạ Thiên Chúa về ơn mình đã nhận được ở đó. Ba là, việc tưởng nhớ ơn đã nhận được ở đó sẽ kích thích lòng sùng mộ của linh hồn ấy nhiều hơn nữa.
4 - Ta nên trở lại đó vì ba lý do ấy chứ đừng nghĩ rằng Thiên Chúa bị bó buộc phải ban ơn tại nơi đó đến nỗi Ngài không thể ban các ơn ấy ở bất cứ nơi nào Ngài muốn. Quả thật, không một địa điểm vật chất nào thích hợp và tươm tất hơn đối với Thiên Chúa bằng chính linh hồn người ta.
Về điều này, trong Thánh Kinh (St 12,8) chúng ta đọc thấy ông Abraham đã dựng lên một bàn thờ tại nơi Thiên Chúa từng hiện ra với ông và ông đã kêu cầu danh thánh Ngài tại đó; rồi khi từ Ai Cập trở về, Abraham lại đi theo con đường mà Thiên Chúa đã hiện ra với ông và ông đã kêu cầu danh Ngài một lần nữa tại chính nơi bàn thờ ông đã xây ngày trước (St 12,8; 13,4). Ông Giacóp cũng ghi dấu nơi Thiên Chúa đã hiện ra với ông trên đỉnh một cái thang bằng cách dựng lên tại đó một tảng đá được xức dầu (St 28,13-18). Còn Aga thì rất quí chuộng nơi Thiên Thần đã hiện ra cùng bà và đã đặt tên cho chỗ đó, bà nói: "Chắc chắn tại nơi đây tôi đã trông thấy bờ vai của Đấng nhìn thấy tôi" (St 16,3).
5 - Loại địa điểm thứ ba là một số nơi đặc biệt mà Thiên Chúa chọn để Ngài được kêu cầu và phụng sự tại đó, chẳng hạn núi Sinai, nơi Thiên Chúa ban lề luật cho Môsê (Xh 24,12); nơi Thiên Chúa đã chỉ định cho Abraham hiến tế con ông (St 22,2); hay núi Khôrép, nơi Thiên Chúa hiện ra với thánh phụ Êlia của chúng ta (1V 19,8). (Và núi Gargani, nơi thánh Micae hiện ra với Giám mục Siponto và bảo vị này xây cho Thiên Chúa một nguyện đường tại đó nhằm tưởng nhớ các thiên thần, cũng như qua phép lạ xuống tuyết, Đức Trinh Nữ Diễm Phúc đã chỉ định thánh Patrixiô xây lên tại nơi nọ ở Rôma một giáo đường kính Ngài).
6 - Vậy chỉ có Thiên Chúa mới biết được tại sao Ngài chọn nơi này hơn nơi khác để tại đó Ngài được ngợi khen tán tụng. Chúng ta chỉ nên biết rằng tất cả đều nhằm lợi ích của chúng ta. Thiên Chúa lắng nghe lời cầu nguyện của chúng ta tại những nơi ấy cũng như bất cứ nơi đâu mà chúng ta cầu khẩn với đức tin toàn vẹn. Tuy nhiên lời cầu của chúng ta sẽ được Thiên Chúa nghe đến hơn ở những nơi chốn được cung hiến cho việc phụng sự Ngài bởi vì Hội thánh đã chỉ định và cung hiến những nơi chốn ấy cho việc cầu nguyện.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét