THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH
CHƯƠNG 9 (tiếp theo)
5 - Ở đây linh hồn sẽ phải có một cảm thức và một sự hiểu biết từ trời thật hết sức hào phóng và ý vị về mọi thực tại thần linh lẫn nhân loại, vượt hẳn cảm thức thông thường và sự hiểu biết tự nhiên của nó, bởi vì linh hồn sẽ nhìn các sự việc ấy với đôi mắt khác hẳn đôi mắt khi xưa, như thể tâm linh khác hẳn giác quan, thần thánh khác hẳn người phàm vậy. Chính vì thế, tâm linh phải trở nên hao gầy và đen sạm, trút bỏ hết vẻ nhàn nhã của cảm thức thông thường và tự nhiên, tự đặt mình vào đêm chiêm niệm tăm tối cam go đầy gai góc ấy. Và dạ nhớ cũng phải bị lôi ra xa khỏi mọi thứ hiểu biết thân thiết và yên ổn, phải mang cảm thức sâu xa và tâm trạng lữ hành, trở nên xa lạ đối với mọi sự, tới nỗi mọi vật đều thành ra như xa lạ, khác hẳn với thể cách vốn có của chúng.
Bởi lẽ đêm tối này đang dần dần kéo tâm linh ra khỏi thứ cảm thức thông thường đối với mọi vật để nâng lên tới cảm thức thần linh, là điều hoàn toàn khác biệt và xa lạ với mọi thể cách phàm nhân. Giờ đây dường như linh hồn đang phải ngất đi giữa nhiều khổ não. Nhiều lần linh hồn thắc mắc chẳng hiểu có phải nó đang bị bùa mê chăng, hay tâm linh đã lú lẫn rồi nên cứ ngỡ ngàng về những thứ mắt thấy tai nghe, những thứ này dường như quá xa xôi lạ lùng tuy rằng cũng vẫn là những thứ nó đã từng quen từng gặp. Sở dĩ thế là vì từ nay linh hồn đã thành xa lạ với cách cảm nghiệm và nhận thức vốn thường có trước đây đối với các sự vật, tới nỗi do không còn dính líu với mọi vật như thế, linh hồn đã mặc lấy vóc dáng thần linh, vốn thuộc về cuộc sống đời sau hơn là cuộc sống đời này.
6 - Linh hồn phải chịu mọi sự thanh tẩy đớn đau này nơi tâm linh hầu nhờ vào luồng sức mạnh thần linh ấy mà được tái sinh vào cuộc sống của tâm linh và cùng với những đau đớn ấy mà nẩy sinh tinh thần cứu độ để nghiệm đúng lời ngôn sứ Isaia “Như người đàn bà mang thai, lúc gần sinh nở, phải quằn quại, kêu la vì đau đớn, thì lạy Chúa, chúng con cũng như vậy trước nhan Ngài ” (Is 26,17-18).
Ngoài ra, nhờ đêm chiêm niệm này linh hồn đã được chuẩn bị để đạt đến sự thanh thản và an bình nội tâm, cao quí và ngọt ngào tới nỗi Thánh Kinh bảo là vượt quá mọi hiểu biết (Pl 4,7), do đó linh hồn nên gác lại mọi thứ an bình đã có trước kia. Thật ra đó chẳng phải là bình an gì cả bởi còn vướng lắm bất toàn, mặc dù linh hồn đang khi được hân hoan thì tưởng đó là bình an, thậm chí còn tưởng đó là một thứ bình an kép, cả cho giác quan lẫn tâm linh, vì rõ ràng nó thấy mình đang được đầy dẫy những phong phú tâm linh, tức là được bình an cả về giác quan và tâm linh. Tuy nhiên như tôi đã nói, sự bình an ấy còn bất toàn, nên trước tiên linh hồn cần được thanh tẩy khỏi sự bình an ấy, phải áy náy vì nó và phải lìa bỏ nó. Đúng như điều ngôn sứ Giêrêmia đã cảm nghiệm và than thở nơi đoạn văn chúng tôi đã trưng dẫn để minh giải những thảm trạng của đêm dày: “An bình đổi lấy âu lo, quên ngày hạnh phúc, quên giờ hỉ hoan ” (Ac 3,17).
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét