THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY
Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH
CHƯƠNG 10 (tiếp theo)
3 - Trước hết, chúng ta có thể hiểu rằng cái ánh sáng và ơn khôn ngoan đầy yêu thương sẽ nên một với linh hồn để biến đổi nó, cũng chính là cái ánh sáng lúc đầu đã thanh tẩy và chuẩn bị cho linh hồn, hệt như thứ lửa táp vào củi để biến củi thành lửa cũng chính là thứ lửa trước đó đã chuẩn bị cho củi có thể đón nhận được sự biến đổi ấy.
4 - Thứ hai, chúng ta thấy được rằng những nỗi đớn đau linh hồn cảm nghiệm không phát xuất từ ơn khôn ngoan - bởi theo lời tác giả sách Khôn Ngoan thì "cùng với Đức Khôn Ngoan mọi sự tốt lành đã đến với tôi” (Kn 7,11)- nhưng chính là do sự yếu nhược và bất toàn của linh hồn . Nếu không trải qua cuộc thanh tẩy ấy, linh hồn sẽ không thể nhận lãnh ánh sáng thần linh cũng như sự ngọt ngào và hoan lạc của Đức Khôn Ngoan. Cũng hệt như củi phải được hun khô xong đâu đấy mới bén được lửa và được biến thành lửa. Đó là lý do tại sao linh hồn phải chịu đau đớn đến thế. Tác giả sách Huấn Ca xác nhận điều đó khi kể lại nỗi đớn đau ông phải chịu để được nên một với Đức Khôn Ngoan và vui hưởng được đức ấy: "Tâm can tôi bồn chồn tìm kiếm Đức Khôn Ngoan, vì thế, tôi đạt được kho tàng vô giá ” (Hc 51,21).
5 - Thứ ba, nhân đây chúng ta cũng có thể suy ra được cách các linh hồn phải chịu đau khổ ở Luyện Ngục. Dù lửa có táp vào họ cũng chẳng làm gì được họ nếu họ chẳng có những bất toàn để phải chịu khổ. Những bất toàn ấy là chất liệu cho lửa có thể cháy. Một khi thứ chất liệu ấy đã cháy hết thì chẳng còn gì để đốt nữa. Cũng thế, tại đây, khi các bất toàn bị thiêu rụi, nỗi khổ não của linh hồn sẽ chấm dứt và chỉ còn lại niềm vui thoả.
6 - Thứ tư, chúng ta có thể suy ra rằng linh hồn càng được thanh tẩy và tinh luyện do lửa tình yêu này, thì càng bốc cháy trong tình yêu, tựa như củi càng được lửa hun khô càng mau nóng. Tuy vậy không phải lúc nào linh hồn cũng cảm thấy được sự bốc cháy yêu thương này mà chỉ đôi khi, lúc ơn chiêm niệm nói trên không ập xuống quá mãnh liệt; khi ấy linh hồn có được cơ hội quan sát và vui hưởng công việc đang được thực hiện nơi nó và đang được tỏ bày cho nó, như thể người ta ngưng làm việc và kéo sắt ra khỏi lò để quan sát phần nào những gì người ta đang làm. Bấy giờ linh hồn mới có thể quan sát ơn lành Thiên Chúa ban cho nó, những ơn mà nó đã chẳng hề biết trong lúc công việc đang tiến hành. Cũng thế, khi ngọn lửa thôi táp vào củi thì mới có thể thấy được củi đã bắt cháy được tới chừng nào.
- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét