ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 2
CHƯƠNG 26
LOẠI MẠC KHẢI THỨ NHẤT * (tiếp theo)
11 - Loại nhận thức thứ hai hay còn gọi là những thị kiến về những sự thật bên trong thì rất khác biệt với loại nhận thức chúng tôi đã nói [Xem số 3 trên đây và chương 25] bởi chúng liên can đến những điều thấp kém hơn Thiên Chúa. Loại này bao gồm những nhận thức về sự thật liên can đến bản chất mọi sự cũng như nhận thức về những sự kiện và tình huống xảy đến giữa loài người. (Chúng biểu hiện thế nào?)
Những sự thật này được ban thẳng vào nội tâm không cần phải có ai nói năng dạy bảo và một khi đã được tỏ ra cho linh hồn liền in sâu vào đó. Dù người ta có nói cho linh hồn điều gì khác thì tự thâm sâu nó vẫn không thể tán đồng, dù chính nó có cố gắng mấy đi nữa cũng vậy. Phần tâm linh sẽ nhận ra ngay chỗ không ổn nơi những gì người ta nói, chẳng khác nào linh hồn đã được trông thấy sự thật tỏ tường rồi vậy. Điều này thuộc về ơn tiên tri và thứ ân sủng mà thánh Phaolô gọi là "ơn phân biện các thần trí" (1Cr 12,10).
Dù linh hồn xem điều nó hiểu là rất vững chắc và chân thực, như đã nói trên, và dù nó không thể nào dứt được sự ưng thuận nội tâm một cách thụ động, thế nhưng đối với những gì vị linh hướng của mình nói, dù có rất ngược với những gì nó cảm thấy, nó vẫn phải tin, phải bắt lý trí phục tùng và phải làm theo lệnh ngài. Đó là cách để linh hồn được hướng dẫn tới chỗ nên một với Thiên Chúa qua đức tin, vì linh hồn tiến được tới sự nên một bằng tin nhiều hơn là bằng hiểu biết.
12 - Về cả hai loại nhận thức trên trong Kinh Thánh có nhiều chứng cứ. Đối với nhận thức tâm linh mà người ta có thể có được về các sự vật, sách Khôn Ngoan viết: "Chính Người đã khấng ban cho tôi tri thức xác thực về những gì đang hiện hữu để tôi thấu hiểu cơ cấu của vũ trụ và năng lực của các nguyên tố tạo thành, thấu hiểu về thời gian từ khởi thủy, qua các thời đại, và cho đến tận cùng của nó, thấu hiểu về thời tiết chuyển vần, về các mùa thay đổi, thấu hiểu về chu kỳ năm tháng, về vị trí tinh tú trên trời, thấu hiểu bản tính các sinh vật và bản năng các loài dã thú, thấu hiểu các mãnh lực thần thiêng và các tư tưởng của con người, thấu hiểu các loài thảo mộc và công hiệu của rễ cây. Mọi sự tiềm ẩn và mọi sự trông thấy được, tôi đều biết hết. Vì chính người thợ làm ra muôn vật muôn loài đã chỉ dạy cho tôi. Người thợ ấy chính là Đức Khôn Ngoan" (Kn 7,17-21).
Nhận thức về mọi sự mà nhà hiền triết bảo rằng Thiên Chúa đã ban cho ông là nhận thức thiên phú và tổng quát. Tuy nhiên ta cũng có thể dựa vào trích đoạn ấy để nói về mọi nhận thức khác mà Thiên Chúa tuôn đổ cách riêng vào linh hồn qua nẻo siêu nhiên khi Ngài muốn. Chẳng phải là Thiên Chúa ban cho các linh hồn cái “nếp quen” tổng quát như đã ban cho nhà hiền triết Salômôn nơi những điều kể trên, nhưng đôi khi Ngài biểu lộ cho họ vài sự thật về một điều nào đó trong tất cả những điều nhà hiền triết kể lại trên đây.
Mặc dù thực sự Chúa chúng ta có tuôn đổ cho nhiều linh hồn những nếp quen để biết được nhiều điều thì cũng chẳng bao giờ chúng có tính bao quát như nếp quen đã từng được ban cho vua Salômôn. Đàng khác, các ơn Chúa ban rất đa dạng. Giữa các ơn ấy thánh Phaolô kể đến: ơn khôn ngoan, hiểu biết, đức tin, ơn ngôn sứ, ơn cẩn trọng còn gọi là ơn nhận rõ các thần trí, ơn hiểu các ngôn ngữ, ơn công bố lời vv... (1Cr 12,8-10). Tất cả những nhận thức ấy đều là những nếp quen thiên phú được Thiên Chúa “ban không” cho những ai Ngài muốn, khi thì theo cách tự nhiên, khi thì theo cách siêu nhiên. Theo cách tự nhiên như trường hợp Balaam và những ngôn sứ thờ ngẫu tượng khác, cũng như nhiều bà bói toán xưa đã được ban ơn nói tiên tri. Còn theo cách siêu nhiên thì chẳng hạn trường hợp các thánh ngôn sứ, các tông đồ và các vị thánh khác.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét