ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 2
CHƯƠNG 26
LOẠI MẠC KHẢI THỨ NHẤT * (tiếp theo)
6 - Hẳn nhiên, ma quỷ rất có thể chơi trò bắt chước như khỉ, bằng cách đề ra cho linh hồn một số điều gì đó có vẻ cao cả và dễ thỏa mãn giác quan, rồi thuyết phục linh hồn rằng đó chính là Thiên Chúa, thế nhưng những nhận thức loại này không cách nào thâm nhập được vào bản thể linh hồn để bất chợt đổi mới linh hồn và khiến nó yêu thương say đắm như những gì thuộc về Thiên Chúa vẫn làm. Trong những gì Thiên Chúa thực hiện nơi bản thể linh hồn, một số nhận thức và vuốt ve âu yếm khiến linh hồn được phong phú đến nỗi chỉ một động tác thôi cũng đủ để dứt khoát kéo linh hồn ra khỏi tất cả những bất toàn mà có lẽ suốt cả một đời nó không sao loại bỏ nổi, và hơn thế nữa, còn đổ đầy cho linh hồn các nhân đức và ơn lành của Thiên Chúa.
7 - Những cái chạm nhẹ ấy còn dịu ngọt và hoan lạc đối với linh hồn tới nỗi chỉ nguyên một cái thôi cũng đủ đền bù rộng rãi cho mọi nỗi nhọc nhằn linh hồn từng chịu trong cuộc đời của nó, dù những nhọc nhằn ấy nhiều không sao đếm xuể. Linh hồn được trở nên mạnh mẽ và hăng say chịu đựng biết bao điều vì Thiên Chúa đến nỗi dường như hết sức đau khổ khi thấy mình chẳng được chịu đau khổ nhiều.
8 - Linh hồn không thể nào đạt tới những nhận thức cao cả ấy bằng bất cứ lối so sánh hay tưởng tượng nào của riêng nó, bởi lẽ những nhận thức ấy vượt trên mọi so sánh và tưởng tượng. Thật vậy, Thiên Chúa thực hiện những nhận thức ấy nơi linh hồn mà chẳng cần đến sự khéo léo của nó. Lắm lúc, chính vào lúc linh hồn ít nghĩ tới và ít nhắm đến điều ấy hơn cả thì Thiên Chúa lại thường ban cho nó những vuốt ve âu yếm thần linh này để nhắc nó nhớ đến Ngài. Cũng lắm lúc những cái chạm nhẹ này đến với linh hồn thật bất ngờ, hoặc do nó nhớ lại một đôi điều gì đó, hoặc do những chuyện rất nhỏ bé. Những vuốt ve ấy rất bén nhạy, đến nỗi đôi khi không những chúng khiến linh hồn mà cả thân xác cũng phải run rẩy. Lắm lúc, chúng lại lẻn vào cái cõi tâm linh thật an tịnh không mảy may máy động, và khiến tâm linh đột nhiên cảm thấy thật hoan lạc và tươi trẻ.
9 - Lại có lắm lần, chỉ qua một lời nói nào đó hay một câu nói nghe được từ Kinh Thánh hay từ một chuyện khác đã có những chạm nhẹ ấy. Thế nhưng không phải lúc nào chúng cũng mang lại cùng một hiệu quả và một tâm tình như thế, bởi nhiều khi chúng rất yếu ớt, tuy nhiên, dù yếu ớt mấy đi nữa thì chỉ một trong những tưởng nhớ và vuốt ve âu yếm của Thiên Chúa đối với linh hồn, vẫn có giá trị hơn hẳn nhiều hiểu biết và nhận định về các thụ tạo và các công trình của Thiên Chúa. Bởi lẽ các nhận thức này được ban cho linh hồn cách đột ngột, không do sự tính toán của nó, linh hồn chẳng cần quan tâm đến việc muốn hay không muốn mà chỉ nên khiêm nhường và nhẫn nại đối với chúng vì Thiên Chúa sẽ thực hiện công việc của Ngài vào lúc và theo cách Ngài muốn.
10 - Về các nhận thức này tôi không bảo chúng ta phải lãnh đạm với chúng như với những nhận thức khác đã nói trước đây [Xem số 5 của chương này], bởi lẽ chúng là một phần của sự nên một mà chúng tôi đang dẫn đưa linh hồn đến. Chính vì sự nên một ấy mà chúng tôi dạy linh hồn phải trở thành trơ trụi và tách mình khỏi mọi thứ nhận thức khác. Phương thế để được Thiên Chúa ban cho ơn hiệp nhất ấy là lòng khiêm nhường, biết chịu đựng đau khổ vì Chúa, yêu mến Chúa và khước từ mọi phần thưởng. Các hồng ân này không dành cho những linh hồn tham lam. Chúng phát sinh từ một tình yêu rất đặc biệt mà Thiên Chúa chỉ dành cho linh hồn nào biết yêu mến Ngài bằng một trái tim vô vị lợi. Đó là điều Con Thiên Chúa muốn nói lên trong Tin Mừng thánh Gioan khi Ngài phán: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha của Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy" (Ga 14,21). Đây chính là những nhận thức và vuốt ve âu yếm chúng tôi đã nói - mà Thiên Chúa vẫn ban cho linh hồn nào thực sự yêu mến Ngài.
+ (Trên đây là nói về loại nhận thức liên can tới Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa).
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét