Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2025

Đường Lên Núi Cát Minh - Quyển 2 - Chương 31: Những lời nói thực thể

 


ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 2

CHƯƠNG 31
NHỮNG LỜI NÓI THỰC THỂ *

Bàn về những lời nói thực thể mà tâm linh nhận được từ bên trong. Sự khác biệt giữa những lời này và những lời trang trọng; lợi ích chúng mang lại cũng như sự nhẫn nại và trân trọng mà linh hồn phải có đối với chúng.

1 - Như chúng tôi đã nói, loại lời nói nội tâm thứ ba là lời thực thể (hay lời sáng tạo). Chúng cũng mang tính trang trọng - bởi chúng được in vào trong linh hồn một cách rất trang trọng - nhung khác hẳn loại lời trang trọng bởi chúng tạo ra nơi linh hồn một hiệu quả mãnh liệt tận bản thể, điều mà những lời trang trọng không làm được. Như thế, mặc dù mọi lời thực thể đều mang tính trang trọng nhưng không phải mọi lời trang trọng đều là thực thể mà, như chúng tôi nói ở trên, chỉ những lời nào in sâu những gì nó biểu thị vào tận bản thể linh hồn mới gọi là lời thực thể. Chẳng hạn như Chúa chúng ta phán với linh hồn một cách trang trọng: “Hãy nên tốt lành!” thì lập tức linh hồn sẽ nên tốt lành tận bản thể. Hoặc như Ngài phán: “Hãy yêu mến Ta!” thì lập tức linh hồn liền có và cảm nhận được nơi mình bản thể của lòng yêu Chúa; hay như khi thấy linh hồn đầy sợ hãi, Chúa phán: “Đừng sợ!”, thì lập tức linh hồn cảm thấy rất mạnh mẽ và an lòng. Vì như tác giả thánh vịnh nói: "Lời Chúa phán là lời chân thật" (Tv 11/12,7). Chúa tạo ra một cách thực thể trong linh hồn điều mà Ngài phán cùng nó. Bởi đó chính là điều Đavít ám chỉ khi ông nói: "Này Ngài lên tiếng, tiếng thật uy hùng" (Tv 67,34). Như điều Ngài đã thực hiện cho Abraham khi Ngài phán: "Hãy đi trước nhan Ta và hãy nên hoàn thiện" (St 17,1) và lập tức Abraham đã nên hoàn thiện và luôn bước đi trong niềm kính sợ Thiên Chúa.

Đó còn là quyền năng của lời Ngài trong Tin Mừng. Nhờ quyền năng ấy Ngài đã chữa lành các bệnh nhân, phục sinh kẻ chết vv... chỉ bằng toàn lời nói. Cũng theo cách thức ấy, Ngài đã phán những lời thực thể như thế với một số linh hồn. Những lời này rất quan trọng và quý giá đến nỗi chúng trở thành sức sống, uy lực và ơn lành khôn sánh đối với linh hồn, bởi chỉ một lời ấy thôi cũng sinh ích cho linh hồn hơn tất cả những điều mà linh hồn đã thực thi trong suốt cuộc đời của nó.

2 - Đối với những lời này, linh hồn chẳng phải làm gì hết, kể cả ước muốn hay không ước muốn, kể cả loại bỏ hay hãi sợ. Linh hồn không phải làm theo những gì lời ấy phán bảo bởi Thiên Chúa không bao giờ phán với linh hồn những lời thực thể này với mục đích để linh hồn đem ra thực hành, nhưng với mục đích chính Ngài ra tay thực hiện nội dung những lời ấy - điều này khác với những lời trang trọng và những lời liên tiếp. Sở dĩ tôi nói linh hồn chẳng có gì phải muốn hay không muốn là bởi ý muốn của nó không phải là điều cần thiết để Thiên Chúa thực hiện hiệu quả của những lời thực thể, mà dù linh hồn không muốn cũng chẳng đủ để khiến những lời ấy không tạo ra được những hiệu quả nói trên. Tốt hơn, linh hồn hãy nhẫn nại và khiêm nhu trước những lời ấy.

Còn sở dĩ bảo rằng linh hồn chẳng có gì phải loại bỏ là bởi vì hiệu quả những lời này mang tính thực thể nơi linh hồn và chan hòa ơn Chúa, còn linh hồn thì lãnh nhận hiệu quả ấy một cách thụ động nên hành động của nó trở nên hoàn toàn thừa thãi.

Linh hồn cũng chẳng phải sợ một trò phỉnh gạt nào bởi lẽ cả trí hiểu lẫn quỷ ma đều không thể xen mình vào chuyện đó. Ma quỷ cũng không thể nào - một cách thụ động - thực hiện nổi một hiệu quả thực thể nơi linh hồn tới mức dùng lời nói của nó mà in được vào đó cái hiệu quả và một nếp quen nếu như linh hồn không quy hàng nó bằng một giao kết tự nguyện. Chỉ khi nào ma quỷ đã lưu ngụ nơi linh hồn như chúa tể, nó mới in được vào đó những hiệu quả như thế, không phải của điều thiện mà là của điều ác. (Bởi một khi linh hồn này đã hiệp nhất với ma quỷ trong một giao kết tự nguyện thì ma quỷ có thể dễ dàng in vào hồn những hiệu quả xấu xa bằng lời lẽ của nó). Qua kinh nghiệm, chúng ta thấy, ngay cả đối với những linh hồn tốt lành, ma quỷ vẫn hành động rất mãnh liệt trong nhiều chuyện bằng cách dùng lời lẽ gợi ra nhiều hiệu quả nơi các linh hồn ấy. Còn nếu là những linh hồn xấu xa thì ma quỷ có thể thực hiện trọn vẹn hiệu quả xấu xa ấy nơi họ. Tuy nhiên ma quỷ không thể nào in vào hồn những hiệu quả y hệt những hiệu quả tốt lành nói trên bởi những lời của quỷ không thể sánh nổi với lời của Thiên Chúa, so với lời nói và hiệu quả của lời Thiên Chúa thì lời ma quỷ và hiệu quả lời ấy chỉ là số không. Vì thế, Thiên Chúa đã phán qua ngôn sứ Giêrêmia: "Rơm với lúa có gì chung nhau không? Lời của Ta lại chẳng giống như lửa, chẳng giống như búa đập tan tảng đá sao?" (Gr 23,28-29).

Như thế, những lời thực thể giúp nhiều cho việc nên một của linh hồn cùng Thiên Chúa. Chúng càng mang tính nội tâm và thực thể thì càng sinh ích lợi lớn. Hạnh phúc cho linh hồn nào được nghe Thiên Chúa phán những lời thực thể ấy! "Lạy Chúa xin hãy phán vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe" (1Sm 3,10).

Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: