ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 2
CHƯƠNG 26
LOẠI MẠC KHẢI THỨ NHẤT * (tiếp theo)
13 - Ngoài những nếp quen hay các ơn “ban không” ấy, những người hoàn thiện hoặc những kẻ đã tiến xa trên đường hoàn thiện thường rất hay nhận được ơn soi sáng hoặc ơn biết được những điều có trước mắt hoặc không có đó. Họ biết được là nhờ tâm linh họ đã được soi sáng và thanh luyện. Sách Châm Ngôn có nói về điều ấy như sau: "Nước phản chiếu khuôn mặt, tâm tư phản ánh con người" (Cn 27,19). Tựa như mặt nước biểu lộ khuôn mặt người soi mình trong nó, lòng người cũng lộ ra trước mắt những người khôn ngoan. Những người khôn ngoan nói đây là những người đã đạt đến sự minh triết của các thánh nhân mà Kinh Thánh gọi là sự khôn ngoan (x. Cn 9,10). Đôi khi các vị này cũng nhận biết được những chuyện khác theo cách này nhưng không phải luôn luôn theo ý họ muốn vì điều này chỉ dành cho những ai có nếp quen, mà cũng chẳng phải mọi lúc trong mọi vấn đề vì còn phải tùy theo ý Thiên Chúa muốn ban cho mới được.
14 - Nên biết rằng những người mà tâm linh đã thanh tẩy thì, kẻ ít người nhiều, một cách tự nhiên có thể rất dễ dàng biết được những điều người khác đang lo nghĩ, cùng các khuynh hướng và tài năng của kẻ khác, qua những dấu chỉ bên ngoài dù rất nhỏ nhặt, chẳng hạn những lời nói, cử chỉ hay các dấu hiệu khác. Ma quỷ thuộc giới tâm linh nên có thể biết những điều ấy thì người sống theo tâm linh cũng thế, như lời Thánh Tông đồ có nói: "Người sống theo tâm linh xét đoán hết mọi sự" (1Cr 2, 15). Chỗ khác ngài nói: "Thần Khí thấu suốt mọi sự, ngay cả những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa" (x. 1Cr 2, 10). Do đó dầu về mặt tự nhiên, người sống theo tâm linh không thể biết các tư tưởng hay những gì ở trong tâm giới song họ vẫn có thể hiểu rõ chuyện đó nhờ sự soi sáng siêu nhiên hay nhờ các dấu chỉ. Dù nhiều khi họ bị sai lầm trong việc nhận biết qua dấu chỉ, nhưng thông thường phỏng định của họ là đúng. Dầu thế, vẫn không được tin cậy nhận thức này hay nhận thức kia bởi ma quỷ thường hay dây mình vào chuyện này rất nhiều và rất tinh tế, như chúng tôi sắp đề cập, do đó vẫn phải luôn từ chối các nhận thức này.
15 - Về chuyện những người sống theo tâm linh có thể nhận biết các sự kiện và biến cố về những con người vắng mặt chúng ta có được một chứng cứ và tỉ dụ trong sách các Vua quyển II (5,26), chuyện Giêkhazi, đồ đệ của thánh phụ Êlisa của chúng ta. Anh này đã muốn giấu thánh phụ số tiền y đã nhận của Naaman người Syria. Thánh phụ liền bảo anh ta: "Trí ta đã chẳng ở đó khi có người xuống xe gặp mày sao?" (2V 5,26). Điều này đã xảy ra về mặt tâm linh khi người ta nhìn thấy nơi tâm hồn các sự việc như thể chúng đang diễn ra trước mặt. Ta có thể minh chứng bằng một điển cứ khác cũng trong cuốn sách nêu trên và cũng với thánh phụ Êlisa. Biết được tất cả những gì vua xứ Syria đã bí mật bàn bạc với các hoàng thân, ngài đã nói cho vua Israel hay, do đó những âm mưu ấy hóa ra vô hiệu. Khi thấy người ta đã biết hết cả, vua Syria liền bảo quần thần: "Chẳng lẽ các ngươi không báo cho ta biết ai trong chúng ta đã bỏ theo vua Israel sao?" Một người trong nhóm thuộc hạ đáp: "Thưa đức vua, chúa công tôi, chẳng có ai đâu! Chính ông Êlisa, ngôn sứ của Israel, đã cho vua Israel biết những lời ngài nói trong phòng ngủ của ngài" (2V 6,11-12).
16 - Cả hai loại nhận thức nêu trên cũng như những loại khác đều xảy đến cho linh hồn một cách thụ động mà linh hồn chẳng phải đóng góp phần gì của nó cả. Có người đang lơ đãng chẳng bận tâm gì tới chuyện đó bỗng dưng có được sự hiểu biết sống động về những gì nghe hay đọc, còn rõ hơn cả âm vang lời nói nhiều. Đôi khi dù chúng được nói bằng tiếng Latin là thứ ngôn ngữ người ấy chẳng biết - thì người ấy vẫn nhận thức được ý nghĩa những lời đó.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét