Thứ Hai, 13 tháng 1, 2025

Đường Lên Núi Cát Minh - Quyển 2 - Chương 18: Những vị linh hướng bị lầm lạc

 


ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 2

CHƯƠNG 18
NHỮNG VỊ LINH HƯỚNG BỊ LẦM LẠC *

Bàn về sự thiệt hại các vị linh hướng có thể gây ra cho các linh hồn do các vị không biết hướng dẫn về các thị kiến cho đúng cách. Đàng khác, dù các thị kiến ấy là do Thiên Chúa đi nữa, người ta vẫn có thể bị lừa.

1 - Về vấn đề thị kiến, chúng tôi không thể nào nói vắn tắt như lòng mong ước, bởi có quá nhiều điều phải nói. Mặc dù xét về cốt yếu, chúng tôi đã nói đến những gì cần thiết để giúp người sống theo tâm linh am hiểu họ phải xử sự ra sao đối với các thị kiến ấy, đồng thời giúp các vị linh hướng biết phương cách cần nắm vững để hướng dẫn các đệ tử. Tuy nhiên, vẫn không thừa khi nhấn mạnh hơn một chút về học thuyết này đồng thời giúp nhìn thấy rõ hơn mối thiệt hại mà biết bao tâm hồn trên đường tâm linh cũng như các vị linh hướng phải gánh chịu nếu họ quá dễ tin đối với các thị kiến ấy mặc dù chúng phát xuất từ Thiên Chúa.

2 - Lý do thúc đẩy tôi nói rộng thêm đôi điều về đề tài này chính là vì sự thiếu cẩn trọng mà tôi đã nhận thấy - từ những điều tôi có thể hiểu - nơi một số vị linh hướng. Vì tin tưởng vào những nhận thức siêu nhiên này khi cho rằng chúng tốt lành và phát xuất từ Thiên Chúa, các vị linh hướng này cùng với đệ tử của họ - bị lầm to và trở nên thiển cận. Và lời của Chúa Cứu Thế thật đúng với trường hợp của họ: "Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố" (Mt 15,14). Ngài không bảo là họ sẽ lăn mà là họ đang lăn. Bởi vì không cần chờ đến khi họ mắc phải sai lầm thì mới là ngã lăn. Chỉ nguyên sự kiện một anh mù dám để cho một anh mù khác dẫn dắt đã là sai lầm rồi, vì như thế việc họ ngã lăn rất dễ xảy ra. Trước tiên, có những vị linh hướng đã hướng dẫn sai để rồi các linh hồn có được thị kiến bị lạc đường hoặc bị thêm hoang mang với các thị kiến ấy. Thay vì dẫn dắt các linh hồn ấy trên con đường khiêm nhường, các vị lại tiếp tay giúp họ dán mắt vào các thị kiến khiến họ cứ nằm ỳ lại trong tình trạng thiếu tinh thần đức tin chân chính. Thay vì xây dựng các linh hồn ấy trong đức tin, các vị linh hướng ấy lại cứ dài dòng về chuyện các thị kiến nọ. Họ khiến các linh hồn ấy thấy vị linh hướng đang đánh giá và xem trọng các thị kiến thế là họ cũng đâm ra quí trọng các thị kiến ấy. Do đó, các linh hồn ấy cứ loay hoay mãi với các thị kiến, không được xây dựng gì, cũng chẳng trở nên trống rỗng, trơ trụi, dửng dưng với những chuyện ấy để bay lên tầm cao của đức tin tăm tối. Tất cả những điều ấy phát sinh do thái độ và cách thức vị linh hướng của họ nói về các thị kiến ấy. Đến nỗi, và tôi chẳng hiểu làm sao, những linh hồn đang đầy ắp ân sủng và gặp nhiều thuận lợi để tiến bước như thế lại ngoảnh mặt chẳng nhìn gì vào vực thẳm đức tin nữa.

3 - Sở dĩ các linh hồn dễ mê mải với các thị kiến ấy như thế là vì chúng vốn thuộc giác quan mà tính tự nhiên vẫn chiều theo. Một khi theo tính tự nhiên, linh hồn vốn đã bị lôi cuốn và thích biết những chuyện cụ thể và khả giác ấy, thì chỉ cần thấy cha giải tội của mình hay một nhân vật nào khác xem trọng thị kiến ấy là linh hồn liền xem trọng chúng. Và rồi linh hồn bị lôi cuốn, nuôi mình với những thị kiến ấy, đồng thời ngày càng nghiêng chiều gắn bó với chúng hơn mà không ngờ. Từ đó rất dễ nảy sinh nhiều cái bất toàn vì linh hồn chẳng còn khiêm nhường như trước, nó nghĩ rằng mình cũng đã đáng được để ý, đã có được chút gì đó đáng kể và đã được Thiên Chúa xem trọng, đến nỗi nó đâm ra hài lòng và mãn nguyện về mình, là chuyện ngược hẳn với đức khiêm nhường. Ma quỷ liền bí mật kích thích thêm sự mãn nguyện ấy cho linh hồn - mà linh hồn không hay. Nó thúc đẩy linh hồn dò la xem kẻ khác có được những hồng ân như thế chăng và liệu các thị kiến của những kẻ ấy có 
chân thực hay không; điều đó đi ngược lại tính đơn sơ thánh thiện và sự cô tịch tâm linh.

4 - Ta hãy tạm kết thúc ở đây phần bàn về những thiệt hại này và về việc linh hồn sẽ không lớn lên được trong đức tin nếu không rút lui khỏi những thị kiến ấy. Nếu linh hồn không rũ sạch hết mọi sự mà bước đi thì còn gặp những thiệt hại khác ít cụ thể và khó nhận biết hơn nhưng lại tinh vi hơn và đáng ghét hơn trước mặt Thiên Chúa. Tuy nhiên chúng tôi xin gác qua một bên cho tới khi bàn đến tật tham ăn tâm linh và sáu nết xấu khác. Ở đó, nhờ ơn Chúa giúp, chúng tôi sẽ bàn kỹ hơn về những tì vết tinh vi và tế nhị thường bám vào tâm linh những người không biết bước theo con đường trơ trụi và siêu thoát.

Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: