Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2025

Đường Lên Núi Cát Minh - Quyển 3 - Chương 13: Được tự do đến với Chúa

 


ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3

CHƯƠNG 13
ĐƯỢC TỰ DO ĐẾN VỚI CHÚA *

Chương này bàn về những lợi ích linh hồn gặt hái được khi xa lánh những nhận thức của trí tưởng tượng. Trả lời cho một vấn nạn và nêu rõ sự khác biệt giữa những nhận thức tưởng tượng tự nhiên và siêu nhiên.

1 - Tương tự như điều đã nói khi bàn về các hình sắc tự nhiên, nếu linh hồn muốn lưu giữ các hình sắc tưởng tượng, nó sẽ gặp phải năm thứ thiệt hại, còn nếu biết giải trừ các hình sắc ấy khỏi trí tưởng tượng cũng mang lại cho linh hồn nhiều lợi ích.

Tuy nhiên, ngoài những lợi ích này, còn có những lợi ích khác là sự nghỉ ngơi an tĩnh mênh mông cho tâm linh. Bên cạnh sự nghỉ ngơi an tĩnh linh hồn tự nhiên được hưởng khi thoát khỏi các ảnh tượng và hình sắc, linh hồn còn tránh được nỗi lo âu thắc mắc không hiểu các hình sắc, ảnh tượng ấy tốt hay xấu và ở mỗi trường hợp phải ứng xử thế nào. Linh hồn cũng khỏi phải chán chường mệt mỏi vì mất thời gian với các linh hướng để xét xem chúng tốt hay xấu, thuộc loại này hay loại kia. Linh hồn chẳng bận tâm vì chẳng xem trọng bất cứ thứ nhận thức nào nói trên.

Thế là, thay vì xài phí thời gian và năng lực để tìm hiểu các chuyện ấy, linh hồn có thể chuyên chăm vào một việc tập luyện tốt và hữu ích hơn: đó là tập cho lòng muốn phục tùng Thiên Chúa, chuyên lo tìm kiếm sự trơ trụi và nghèo khó tâm linh lẫn giác quan. Sự trơ trụi và nghèo khó này thể hiện qua việc tự nguyện để cho mình bị tước đoạt hết mọi nâng đỡ và mọi an ủi bên trong lẫn bên ngoài. Người ta sẽ hoàn tất tốt đẹp việc tập luyện này bằng cách ao ước và cố gắng lìa xa những hình sắc nói trên bởi nhờ đó họ sẽ được một lợi ích lớn lao là tiến gần tới Thiên Chúa là Đấng vốn chẳng hề có hình ảnh, hình sắc hoặc hình dạng gì cả. Họ càng xa lìa mọi hình sắc, hình ảnh hoặc hình dạng tưởng tượng thì càng đến gần Thiên Chúa hơn.

2 - Có lẽ bạn sẽ hỏi: Vậy tại sao nhiều người sống theo tâm linh lại khuyên nên tận dụng những thông giao và tâm tình Thiên Chúa ban và hãy ao ước lãnh nhận ơn lành từ nơi Thiên Chúa để có cái mà dâng cho Ngài, bởi lẽ nếu Thiên Chúa không ban cho chúng ta, chúng ta lấy gì mà dâng cho Ngài? Vả lại, thánh Phaolô có nói: "Đừng dập tắt Thần khí" (1Tx 5, 19); hoặc Đức Lang Quân cũng nói với Tân Nương: "Hãy đặt tôi như chiếc ấn trên tim, như chiếc ấn trên cánh tay người" (Dc 8,6). Chiếc ấn này có khác gì một loại nhận thức nào đó. Thế mà theo học thuyết được cống hiến trên đây, chẳng những không được tìm kiếm tất cả những thứ ấy, mà còn phải từ chối chúng, dầu chúng được Thiên Chúa gửi tới! Mà Thiên Chúa đã ban cho ta là ban điều tốt và điều ấy sẽ tạo ra hậu quả tốt, thì lẽ nào ta lại vất bỏ các viên ngọc cách phí phạm? (x. Mt 7,6) Làm như vậy, khác nào kiêu ngạo không muốn nhận các điều Thiên Chúa ban, như thể chúng ta có thể tự mình sinh lợi ích mà chẳng cần tới những thứ ấy vậy!

Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: