ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3
CHƯƠNG 8
THIỆT HẠI DO NHẬN THỨC SIÊU NHIÊN *
Chương này bàn về những thiệt hại mà các nhận thức siêu nhiên của dạ nhớ có thể gây cho linh hồn nếu linh hồn suy tưởng về chúng. Những thiệt hại này gồm những loại nào.
1 - Nếu coi trọng và cứ suy tưởng về những nhận thức và hình sắc được nhập tâm về những điều đã xảy ra cho mình qua nẻo đường siêu nhiên, người sống theo tâm linh sẽ phải đương đầu với năm loại thiệt hại.
2 - Thứ nhất là nhiều khi họ bị sai lầm, lẫn cái này với cái kia.
Thứ hai, họ thường dễ rơi vào những dịp gây nên tự phụ hoặc khoe khoang.
Thứ ba, ma quỷ có thể lừa gạt họ rất dễ dàng nhờ các nhận thức đã nói trên.
Thứ tư, những suy tưởng như thế ngăn cản sự nên một với Thiên Chúa trong đức cậy.
Thứ năm, phần lớn họ sẽ suy đoán về Thiên Chúa một cách thấp kém.
3 - Về điểm thứ nhất, rõ ràng là nếu người sống theo tâm linh coi trọng và cứ suy tưởng tới những hình sắc và nhận thức nói trên thì sẽ thường xuyên lầm lẫn trong cách phán đoán. Ngay cả đối với những chuyện xảy ra một cách tự nhiên qua trí tưởng tượng, còn không ai có thể thấu biết hoặc phán đoán được toàn diện và chắc chắn về chúng, huống nữa là đối với những chuyện siêu nhiên vốn vượt quá khả năng chúng ta và hiếm khi xảy ra, thử hỏi ai có thể đoán định?
Người sống theo tâm linh thường ngỡ rằng những nhận thức ấy là do Thiên Chúa đang khi thật ra chúng chỉ là những sản phẩm do óc tưởng tượng vẽ vời của họ. Thậm chí nhiều chuyện họ tưởng là do Thiên Chúa, thì lại do ma quỷ, còn những chuyện họ tưởng do ma quỷ, lại là do Thiên Chúa. Rất nhiều khi người ta ghi sâu những hình sắc và nhận thức về những chuyện tốt xấu của kẻ khác hoặc của chính mình cũng như ghi sâu những hình dạng khác đã gặp được, để rồi xem là rất chắc chắn và chân thực, nhưng thật ra không phải mà trái lại còn rất sai lạc. Đang khi đó những điều khác vốn chân thật lại bị coi là sai lạc. Tuy nhiên, theo tôi thì thà chân thật mà bị coi là sai lạc vẫn an toàn hơn bởi điều này thường phát sinh do tự lòng khiêm nhường.
4 - Dù không bị lầm về tính chân thực, người ta vẫn có thể lầm lẫn về lượng hoặc về phẩm, khi ít mà tưởng nhiều, nhiều mà tưởng ít. Xét về phẩm, đang khi người ta theo tưởng tượng mà đánh giá sự việc thế nọ thế kia thì thực tế lại không như thế; theo lời tiên tri Isaia "họ coi bóng tối là ánh sáng, ánh sáng là bóng tối, cay đắng là ngọt ngào, ngọt ngào là cay đắng" (x. Is 5, 20). Rốt cuộc sẽ là chuyện hy hữu nếu đúng được một phía mà không lầm lạc ở phía kia. Dù linh hồn không muốn dùng óc phê phán để xét đoán, chỉ nguyên việc coi trọng những nhận thức ấy cũng đủ để phải chịu thiệt hại ở một mức nào đó, ít là một cách thụ động; nếu chẳng phải là loại thiệt hại đang bàn thì cũng là một trong bốn loại khác sẽ đề cập tiếp theo dưới đây.
5 - Để khỏi bị đánh lừa trong sự phán đoán của mình, người sống theo tâm linh không nên tìm cách đoán định để biết bản chất những điều họ đang cảm nghiệm, chẳng hạn bản chất của thị kiến, của những nhận thức hoặc những tình cảm này nọ. Họ cũng không nên ao ước biết về chúng hoặc bận tâm đến chúng, ngoại trừ chuyện cần kể lại cho cha linh hướng để ngài dạy cho biết cách giải trừ dạ nhớ khỏi bị ràng buộc vào những điều đã nhận thức ấy. Tất cả những nhận thức ấy có thế nào đi nữa vẫn không thể giúp người ta có được lòng yêu mến Chúa cho bằng một động tác rất nhỏ bé của đức tin và đức cậy sống động được thực hiện trong sự trống rỗng và buông bỏ hết những chuyện ấy.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét