ĐƯỜNG LÊN NÚI CÁT MINH
QUYỂN 3
CHƯƠNG 15
QUY TẮC TỔNG QUÁT CHO DẠ NHỚ *
Quy tắc ứng xử tổng quát cho người sống theo tâm linh về dạ nhớ.
1 - Để kết thúc phần bàn về dạ nhớ, thiết tưởng nên vắn gọn nêu ra ở đây cho người sống theo tâm linh biết cách ứng xử tổng quát để đạt tới sự nên một với Thiên Chúa theo quan năng này. Đành rằng qua những gì đã nói, họ đã có thể nắm được điều này nhưng việc tóm tắt những gì đã nói sẽ giúp họ hiểu rõ vấn đề hơn.
Xin hãy lưu ý rằng cao vọng của chúng tôi là giúp các linh hồn được nên một với Thiên Chúa từ nơi dạ nhớ và qua đức trông cậy. Điều người ta hy vọng đợi mong là điều người ta chưa có. Càng trần trụi thiếu thốn tất cả những gì không phải là Thiên Chúa, người ta càng có khả năng và tư cách để trông chờ, hy vọng, càng có đức trông cậy. Ngược lại, càng có được nhiều, người ta càng mất khả năng và thiên khiếu để mong chờ, càng ít đức trông cậy. Cho nên linh hồn càng loại trừ khỏi dạ nhớ những hình sắc và những điều tiếc nhớ xa lạ với Thiên Chúa, càng nhận chìm dạ nhớ vào Thiên Chúa. Quan năng này càng trống rỗng càng hy vọng được Thiên Chúa lấp đầy. Như vậy, để sống trong đức trông cậy vẹn toàn và thuần khiết nơi Thiên Chúa, điều ta phải làm là, bất cứ khi nào thấy có những nhận thức, hình sắc và hình ảnh cụ thể xuất hiện thì không được dừng lại đó nhưng hãy trút sạch hết khỏi dạ nhớ và lập tức hướng linh hồn về Thiên Chúa với lòng yêu mến. Ta sẽ không còn tưởng nghĩ hoặc ngó ngàng gì tới những chuyện ấy ngoài cái tối thiểu cần thiết để hiểu và làm những gì mình thực sự có nghĩa vụ phải làm. Phải tránh đừng lưu luyến hoặc thích thú gì đối với những chuyện ấy, để chúng khỏi làm cho linh hồn bị dính bén. Như thế, người ta không bị buộc phải thôi tưởng nghĩ hoặc nhớ đến những điều họ phải làm, phải biết, bởi lẽ một khi người ta không còn tình cảm lưu luyến hoặc muốn chiếm hữu, thì những điều ấy chẳng còn gây được thiệt hại gì cho họ. Những châm ngôn ghi trên hình vẽ Ngọn núi ở đầu sách, được nhắc lại nơi chương 13 của quyển thứ nhất, có thể giúp ta rất nhiều khi thực tập điểm này.
2 - Tuy nhiên xin lưu ý là không phải vì thế mà chúng tôi dung hợp, hoặc định dung hợp học thuyết chúng tôi với cái lý thuyết ôn dịch của một số người, do bị quỷ kiêu ngạo và ghen tị thuyết phục, đã muốn ngăn cản không cho các tín hữu sử dụng cũng như tôn kính ảnh tượng của Chúa và các thánh, mặc dù đó là việc thánh thiện, cần thiết và cũng đã quen từ xưa nay. Học thuyết chúng tôi rất khác biệt với thứ lý thuyết đó. Khác với họ, chúng tôi không cho rằng không được sử dụng và tôn kính ảnh tượng. Chúng tôi chỉ muốn giúp người ta hiểu được sự khác biệt giữa các ảnh tượng ấy với Thiên Chúa, hiểu rằng phải vượt lên những nét khắc họa, đừng để chúng ngăn cản mình đạt tới đối tượng sống động và chỉ quan tâm tới chúng trong mức độ chúng giúp ta đạt tới đối tượng thiêng liêng ấy.
Bởi lẽ tựa như phương thế là tốt và cần thiết để đạt mục đích, ảnh tượng cũng giúp chúng ta tưởng nhớ đến Chúa và các thánh. Nhưng một khi bám víu và dừng lại ở phương thế nhiều hơn mức cần thiết thì phương thế sẽ gây cản trở và làm trệch đường, như vẫn thường thấy trong bất cứ chuyện nào khác. Song đối với vấn đề tôi đang nhấn mạnh ở đây sự cản trở này còn trầm trọng hơn bởi nó liên quan tới các thị kiến và hình ảnh siêu nhiên là những thứ thường gây ra nhiều chuyện lừa phỉnh và hiểm nguy.
Bởi lẽ không thể có chuyện lừa bịp hay nguy hiểm trong việc tưởng nhớ, tôn kính hoặc quý chuộng các ảnh tượng mà Hội thánh Công giáo đề ra cho chúng ta xét theo lẽ tự nhiên, vì nơi các ảnh tượng ấy người ta chỉ quý chuộng cái thực tại mà chúng diễn tả. Việc tưởng nhớ các ảnh tượng hẳn sẽ sinh ích cho linh hồn vì nó gắn liền với tình yêu đối với thực tại mà các ảnh tượng ấy diễn tả. Miễn là linh hồn không lưu tâm đến ảnh tượng vì ảnh tượng, chúng sẽ giúp cho linh hồn nên một với Thiên Chúa. Từ bức họa bức hình, linh hồn sẽ bay lên tới vị Thiên Chúa sống động, lãng quên hết mọi thụ tạo và những thứ thuộc về thụ tạo.
Nguyên tác: Subida al Monte Carmelo của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét