Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 16 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 16 (tiếp theo)

12 - Ôi! Thân phận chúng ta ở đời này thật tội nghiệp, đầy dẫy hiểm nguy và khó nhận ra chân lý biết dường nào! Điều sáng sủa và chân thực nhất thì đối với chúng ta lại thành điều hết sức tối tăm và đáng ngờ vực. Do đó, chúng ta thường tránh né điều tốt nhất cho chúng ta để ôm lấy những gì đập vào mắt chúng ta và theo đuổi nó mặc dù nó hết sức tệ hại và khiến chúng ta vấp ngã liên tục. Chúng ta sống giữa biết bao hiểm nguy và kinh hãi! Chính thứ ánh sáng tự nhiên của đôi mắt lẽ ra phải soi đường dẫn lối cho ta, lại là thứ đầu tiên làm ta lóa mắt và phỉnh gạt ta trên đường đến với Thiên Chúa! Còn nếu muốn thấy được đâu là đường phải đi, chúng ta cần phải nhắm mắt lại và dấn bước trong tăm tối thì mới được an toàn thoát khỏi những kẻ thù nghịch là chính người nhà mình, tức là các giác quan và các quan năng của mình!

13 - Như vậy, ở đây linh hồn được giấu ẩn và che chở trong làn nước tối tăm đang vây phủ quanh Thiên Chúa. Làn nước này làm nên nơi cư ngụ cho Thiên Chúa thế nào thì cũng thành nơi nương náu hoàn hảo và an toàn cho linh hồn thế ấy. Chính trong cảnh tối tăm, linh hồn được giấu ẩn và che chở khỏi chính mình cũng như khỏi mọi thiệt hại do thụ tạo gây ra. Điều đó được vua Đavít nói đến trong một thánh vịnh khác:

Bên thánh nhan, Ngài giấu họ kỹ càng
Khỏi người đời mưu hại
Ngài che chở họ trong lều thánh
Xa tầm lưỡi thị phi. (Tv 30/31,21)

Ở đây ta có thể hiểu về tất cả mọi cách che chở, bởi vì khi được giấu ẩn bên Nhan Thánh Thiên Chúa khỏi những mưu hại của người đời, họ cũng được ơn chiêm niệm tối tăm củng cố khỏi mọi nguy cơ có thể xảy đến cho họ từ phía người đời. Còn khi được che chở nơi nhà tạm của Thiên Chúa xa khỏi tầm ỉưỡi thị phi, tức là miệng lưỡi người đời nói ngang nói ngược, linh hồn được chìm ngập trong thứ nước tối tăm, mà theo lời vua Đavít, chính là nhà tạm của Thiên Chúa. Tại đây, nhờ được dứt sữa, không còn dính bén những mê thích và nghiêng chiều, các quan năng cũng đã trở thành tối tăm, linh hồn được thoát khỏi mọi điều bất toàn đối nghịch với tâm linh, cũng như thoát khỏi chính xác thịt của nó và khỏi các thụ tạo khác. Thế nên, linh hồn có thể nói rất đúng rằng nó đã ra đi “trong tăm tối và an toàn”.

14 - Còn một nguyên nhân khác không kém hữu hiệu có thể giúp chúng ta hiểu rõ rằng linh hồn đã ra đi trong tăm tối và an toàn đó là cái sức mạnh của dòng nước tăm tối và mịt mù mà sau đó Thiên Chúa sẽ tuôn đổ vào linh hồn. Bởi nói cho cùng, dầu tối tăm, nó vẫn là nước, và do đó, nó không ngừng giúp linh hồn được mát mẻ và tăng thêm sức mạnh là những điều hết sức cần cho linh hồn, dầu trong tối tăm và khổ não. Thật vậy, từ đó linh hồn thấy mình đầy quyết tâm và nhất định không làm bất cứ điều gì có thể xúc phạm đến Thiên Chúa và cũng không bỏ sót điều gì có thể góp phần phụng sự Ngài. Tình yêu tối tăm ấy gợi cho linh hồn một niềm thao thức canh cánh và một nỗi bận tâm thường nhật sẽ vì Thiên Chúa mà làm hoặc tránh một điều gì đó để Ngài được vui lòng. Linh hồn sẽ cân đi nhắc lại cả ngàn lần để xem liệu nó có làm Thiên Chúa phẫn nộ không. Nó quan tâm lo lắng đến điều này hơn trước kia rất nhiều như chúng tôi đã từng nói khi đề cập đến những nỗi khắc khoải của tình yêu. Bởi lẽ ở đây mọi sức mạnh, mê thích và quan năng của linh hồn đều rút lui khỏi mọi sự, không còn màng một thứ gì, đồng thời mọi nỗ lực và sức mạnh của linh hồn chỉ được dùng để phụng sự Thiên Chúa. Bằng cách ấy linh hồn đã ra khỏi chính mình và khỏi mọi loài thụ tạo để được hiệp nhất trong tình yêu với Thiên Chúa thật êm đềm và hoan lạc, trong tăm tối và an toàn.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: