Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 16 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 16 (tiếp theo)

9 - Còn một lý do nữa khiến trong cảnh tăm tối này linh hồn được bước đi an toàn, đó là nó bước đi trong đau khổ, bởi con đường đau khổ vốn vững chắc và lợi ích hơn con đường thụ hưởng và hành động. Một đàng, đang khi chịu đau khổ, linh hồn được thêm sức mạnh của Thiên Chúa, còn khi mải mê hành động và thụ hưởng thì linh hồn phải cáng đáng mọi sự bằng những yếu đuối và bất toàn của chính mình; đàng khác, trong đau khổ, linh hồn sẽ tập luyện và thu gặt được các nhân đức, được thanh tẩy cũng như được trở nên khôn ngoan và cẩn trọng hơn.

10 - Tuy nhiên còn có một lý do khác quan trọng hơn khiến giờ đây linh hồn được an toàn tiến bước trong tối tăm, đó là nó được tiến bước nhờ vào ánh sáng hay còn gọi là sự khôn ngoan tối tăm đã nói trên. Thật vậy, đêm chiêm niệm tối tăm này vừa thu hút linh hồn vừa nhận chìm nó vào đêm ấy và đưa nó đến thật gần Thiên Chúa tới nỗi linh hồn được bảo vệ và được giải thoát khỏi tất cả những gì không phải là Thiên Chúa. Có thể nói linh hồn đang cần được điều trị để lấy lại sức khỏe — tức là được chính Thiên Chúa 一 nên Thiên Chúa bắt linh hồn phải tuân theo chế độ dinh dưỡng riêng và kiêng cữ tất cả mọi thứ bằng cách tiêu diệt sự mê thích của linh hồn đối với những thứ ấy. Cũng như khi một bệnh nhân được cả nhà rất yêu quý, người ta sẽ trông nom chăm sóc rất kỹ để người ấy chóng bình phục, họ giữ người ấy trong nhà, không để gió máy hay ánh sáng lọt vào, không để bị mất yên tĩnh vì tiếng bước chân qua lại hoặc tiếng nói chuyện ồn ào, còn thức ăn thì chọn những thứ thật tinh tế, cho ăn thật điều độ, chú trọng chất bổ dưỡng hơn là khoái khẩu.

11 - Ơn chiêm niệm tối tăm đang đem linh hồn lại gần Thiên Chúa hơn cho nên nó gây ra tất cả những điều ấy để giữ cho linh hồn được an toàn. Do linh hồn rất yếu nhược cho nên càng đến gần Thiên Chúa càng thấy chìm vào tối tăm sâu thẳm, tựa như càng đến gần mặt trời mắt ta càng bị mù mịt và nhức nhối, do mặt trời quá rực rỡ mà mắt ta quá yếu nhược và nhơ bẩn không thể chịu nổi. Ánh sáng tâm linh của Thiên Chúa quá bao la và hết sức vượt xa trí năng tự nhiên cho nên ta càng lại gần, nó càng khiến ta bị mù lòa tối tăm.

Thế nên, trong thánh vịnh 17, vua Đavít mới nói:

Thiên Chúa dùng bóng tối làm màn bao phủ
Lấy mây đen nghịt làm trướng che mình. (Tv 17/18,12).

Thứ nước tối tăm trên mây trời ám chỉ ơn chiêm niệm tối tăm và ơn khôn ngoan thần linh nơi các linh hồn này. Khi Thiên Chúa đưa các linh hồn ấy đến gần với Ngài hơn, họ cảm thấy quanh Ngài toàn là tối tăm, như thể tối tăm là lều trướng Ngài cư ngụ. Như thế, những gì nơi Thiên Chúa càng chói loà rực rỡ thì càng nên tối tăm và mù mịt đối với linh hồn, như thánh Phaolô có nói (1Cr 2,6-9) khi trưng dẫn lời vua Đavít trong thánh vịnh nêu trên:

Trước mặt Chúa kìa chớp lóe mây bay,
Mưa đá lẫn than hồng tuôn đổ. (Tv 17/18,13).

Sự tuôn đổ ở đây là tuôn đổ trên trí năng tự nhiên, theo lời ngôn sứ Isaia nơi chương 5 câu 30, khiến ánh sáng của trí năng tự nhiên bị khuất lấp trong bóng tối của mây mù.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: