Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 11 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 11 (tiếp theo)

4 - Theo đó, nơi một tâm linh mà Thiên Chúa đã khiến cho mọi sức mạnh, mọi quan năng và mọi mê thích của linh hồn cả về mặt tâm linh lẫn cảm giác đều lắng đọng lại để tất cả được hài hoà với nhau và cùng vận dụng mọi năng lực vào tình yêu này, người ta có thể phần nào ức đoán nơi tâm linh ấy sự bốc cháy tình yêu sẽ lớn lao và mạnh mẽ biết bao. Khi ấy linh hồn sẽ thực sự đạt tới chỗ chu toàn được điều răn thứ nhất. Điều răn này không gạt bỏ một điều gì của con người và cũng không loại trừ một điều gì khỏi tình yêu ấy khi xác định rằng: "Ngươi phải yêu mến Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi” (Đnl 6,5).

5 - Ở đây mọi mê thích và sức lực của linh hồn đều đã lắng đọng vào sự bốc cháy tình yêu này, khiến linh hồn bị chạm đến, bị đánh trọng thương và yêu đến say đắm với tất cả những mê thích và sức lực ấy; đang khi đó, linh hồn chưa chiếm hữu và hưởng nếm được tình yêu ấy, vì còn đang đắm chìm trong tối tăm và bất an, thì thử hỏi đâu là những rung cảm và thôi thúc khiến cho tất cả những sức lực và mê thích ấy cháy bừng và ngây ngất với thứ tình yêu mãnh liệt ấy? Rõ ràng là linh hồn đang đói khát như lũ chó mà vua Đavít bảo là đang “chạy rông khắp thành, chúng lang thang tìm kiếm của ăn, chúng gầm gừ khi không no bụng"(TV58/59:15-16).

Thật ra chỉ cần tình yêu và lửa thần linh chạm đến là đủ để tâm linh ráo khô và nung đốt các khao khát của nó, khiến linh hồn được no thoả thứ tình yêu thần linh ấy, tới nỗi cứ quanh đi quẩn lại ngàn lần và bày tỏ niềm khát mong Thiên Chúa bằng cả ngàn cách, với niềm háo hức và mê thích hết sức thiết tha. Vua Đavít đã diễn tả rất khéo trạng thái này nơi một thánh vịnh: “Linh hồn con khát khao Chúa, tấm thân này mòn mỏi đợi trông” và vàng võ vì khao khát. Câu này cũng có khi người ta dịch là: “Linh hồn con khát Chúa, linh hồn con lạc mất và tiêu tan vì Chúa” (Tv 62/63,2).

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: