Thứ Ba, 19 tháng 8, 2025

Đêm Dày - Thánh Gioan Thánh Giá - Quyển 2: Đêm tâm linh - Chương 17 (tiếp theo)

 


THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
TOÀN VĂN SƯU TẬP CÁC TÁC PHẨM
Tập 3
ĐÊM DÀY

Quyển 2
ĐÊM TÂM LINH

CHƯƠNG 17 (tiếp theo)

7 - Ơn chiêm niệm thần linh này mang đặc tính bí mật và vượt trên khả năng tự nhiên như thế không những vì nó là một thực tại siêu nhiên mà còn vì nó là con đường dẫn đưa và nâng linh hồn tới những sự hoàn thiện trong ơn hiệp nhất với Thiên Chúa; những sự hoàn thiện ấy vốn là những điều khả năng tự nhiên của con người không biết được, cho nên xét về mặt nhân loại mà nói, người ta phải đạt tới đó bằng sự vô tri và bằng sự dốt nát trước thực tại thần linh.

Nói theo ngôn ngữ huyền giao, như chúng tôi đang đề cập ở đây, về các thực tại và những điều hoàn thiện thần linh, bao lâu ta đang tìm kiếm và còn đang tập thử thì chưa biết và chưa hiểu được đúng bản chất chúng, nhưng chỉ khi nào đã gặp và đã được luyện thành toàn thì mới biết được và hiểu được thật đúng. Do đó, bàn về sự khôn ngoan thần linh ấy, ngôn sứ Baruc mới nói như sau:

Đường khôn ngoan nào ai biết được
Nẻo khôn ngoan mấy kẻ quan tâm (Br 3,31).

Khi thân thưa với Thiên Chúa, vị ngôn sứ vương giả cũng đã nói về nẻo đường này của linh hồn như sau:

Tiếng sấm của Chúa ầm ầm vang dội
Ánh chớp chói lòa soi sáng thế gian
Khắp địa cầu lung lay rung chuyển
Đường của Chúa băng qua biển rộng
Lối của Ngài rẽ nước mênh mông
Mà chẳng ai nhận thấy vết chân Ngài.
(Tv 76/77,19-20).

8 - Nói theo ngôn ngữ tâm linh, tất cả đoạn thơ trên qui chiếu về đề tài chúng ta đang bàn. Bởi, ánh chớp chói loà của Thiên Chúa đang soi sáng thế gian ám chỉ sự soi sáng mà ơn chiêm niệm thần linh đang thực hiện nơi các quan năng của linh hồn; sự lung lay rung chuyển của trái đất hàm chỉ cuộc thanh tẩy não lòng ơn chiêm niệm ấy đang thực hiện nơi linh hồn; những nẻo đường của Thiên Chúa qua đó linh hồn tiến đến với Ngài là những nẻo đường băng qua biển rộng, còn những bước chân Ngài rẽ nước mà đi khiến cho chẳng ai biết được, nghĩa là con đường dẫn tới Thiên Chúa thì bí mật và ẩn tàng đối với giác quan của linh hồn, khác nào các bước chân trên sóng nước bí mật và ẩn tàng đối với giác quan của thân xác, vì chẳng để lại dấu vết gì cả. Thật vậy, chẳng ai biết được bước chân và dấu vết Thiên Chúa để lại nơi những linh hồn Ngài muốn dẫn đến cùng Ngài bằng cách làm cho họ lớn lên trong sự hiệp nhất với đức khôn ngoan của Ngài. Trong sách Gióp có nhấn mạnh tới sự kiện này với những lời như sau:

Và liệu ông có biết làm sao mây lơ lửng được giữa trời,
Há đó chẳng phải là kỳ công của bậc thầy uyên bác? (G 37,16).

Câu ấy hàm chỉ những đường nẻo Thiên Chúa dùng để làm cho các linh hồn nên vĩ đại và hoàn thiện chúng nơi đức khôn ngoan của Ngài (ở đây đám mây ám chỉ các linh hồn). Như thế, phải kết luận rằng ơn chiêm niệm dẫn đưa linh hồn tới Thiên Chúa cũng là ơn khôn ngoan bí mật.

- Nguyên tác của Thánh GIOAN THÁNH GIÁ. Bản dịch của NGUYỄN UY NAM và Lm. TRĂNG THẬP TỰ.
(Còn tiếp)

0 nhận xét: