Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2025

Để Hiểu Đạo Chúa Hơn - Giáo hội hữu hình và vô hình - Bảy phép bí tích (tiếp theo)



ĐỂ HIỂU ĐẠO CHÚA HƠN

+ GIÁO HỘI HỮU HÌNH VÀ VÔ HÌNH

5. Bảy phép bí tích (tiếp theo)

Thánh lễ của chúng tôi không phải chỉ là một nghi thức, nhưng là một bí tích, nghĩa là một dấu chỉ dù chất liệu là vật chất, là bánh và rượu, và lời nói của thừa tác viên cũng là vật chất, không phải là ám hiệu, không phải chỉ là tượng trưng mà thôi, mà thực sự tái hiện một cách cụ thể biến cố Khổ Nạn và Phục Sinh của Con Người Giêsu Nazareth vẫn luôn được tuyên xưng là Đức Kitô, để biến thành, như chúng tôi thường nói, Của Ăn nuôi sống linh hồn, bồi dưỡng đời sống siêu nhiên của tín hữu. Việc ăn thịt và uống máu Chúa thực hiện một sự kết hợp của mỗi một tín hữu với Đức Kitô và liên kết tất cả mọi tín hữu với nhau thành một mối trong Đức Kitô, thực hiện sự hợp nhất cộng đồng tín hữu thành một cơ thể duy nhất được gọi là nhiệm thể Đức Kitô, Con yêu dấu dưới ánh mắt từ ái của Thiên Chúa Cha, mỗi khi Ngài cúi xuống nhìn toàn thể thụ tạo này như của lễ đẹp lòng Ngài và như đứa con yêu dấu của Ngài.

Có thể nói, trong Thánh lễ, mỗi một tâm hồn và toàn thể Giáo hội, qua trung gian của Giáo hội là toàn thể nhân loại, toàn thể vũ trụ ngước mắt nhìn trời, dâng lên lời yêu mến: “Lạy Cha chúng con ở trên trời", và đồng thời cũng được Đức Chúa Cha nhìn xuống không thấy tội lỗi nữa, vì đã được rửa sạch trong máu của Đức Giêsu Kitô, và Đức Chúa Cha cũng ban lời: "Đây là con Ta yêu dấu". Do đó, Bí tích Thánh Thể là trung tâm, là nền tảng, là nòng cốt và có thể nói là toàn bộ đời sống tín ngưỡng của người Kitô hữu, và nhất là của người Công giáo; và cũng do đó mà có cả một truyền thống tôn thờ Mình Thánh Chúa, ví dụ: ở trên đồi Montmartre ở Paris, nước Pháp, có một ngôi Vương Cung Thánh Đường. Sau biến cố lịch sử dân tộc Pháp bị nước Phổ thời bấy giờ đánh bại, Quốc hội Pháp quyết định xây dựng ngôi Thánh đường đó, và từ khi ngôi Thánh đường đó được khánh thành cho đến nay là đã hai trăm năm, Mình Thánh Chúa được tôn vinh không bao giờ dứt, liên tục ngày đêm do tín hữu của nước Pháp và của năm châu thay phiên nhau đến triều bái; và những người đến triều bái đó không phải chỉ là những em bé, những phụ nữ, nhưng còn có cả những con người có thể nói là đã lên tới những đỉnh cao của nhân loại về nhiều mặt, trong đó có những người được giải Nobel, về Y khoa, như Alexis Carrel [Alexis Carrel (28/6/1873 - 5/11/1944), nhà giải phẫu và sinh vật học người Pháp đã được trao giái Nobel Sinh lý và Y khoa năm 1912 cho công trình tiên phong trong các kỹ thuật khâu mạch máu (Wikipedia)], có những vị vừa là thi hào, vừa là Tiến sĩ Xã hội học như Charles Péguy [Charles - Pierre Péguy (7/1/1873 - 5/9/1914) là một nhà thơ, nhà tiểu luận và biên tập viên người Pháp. Hai triết lý chính của ông là chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa dân tộc; muộn nhất là vào năm 1908, sau nhiều năm khó chịu với thuyết bất khả tri, ông đã trở thành một tín đổ Công giáo La Mâ. Từ đó, đạo Công giáo ảnh hưởng mạnh mẽ đến các tác phẩm của ông (Wikipedia], có những nhà bác học lừng danh như Teilhard de Chardin cũng đến triều bái với lòng tin, dưới dấu chỉ miếng bánh đó, có sự hiện diện đích thực của chính thân xác đã đi vào vinh hiển của Đức Giêsu Kitô, và trong Giáo hội Công giáo, có cả một dòng tu, gọi là dòng Thánh Thể, chuyên việc ngày đêm triều bái Đức Giêsu Kitô sống lại vinh hiển trong phép Thánh Thể.

Gần đây, cách hai năm, có một văn sĩ người Pháp, chủ bút của tạp chí Thông tin Công giáo Quốc tế, con trai một đảng viên lừng danh Đảng xã hội Pháp, đã ghi lại trong tập Hồi ký rằng, ông ta đã tin và trở thành Kitô hữu là vì, vào một buổi chiều, khi đi ngang qua một tu viện nữ tu, ông ta nghe có tiếng hát bên trong vào giờ chầu Thánh Thể, vì tò mò mà ông ta đi vào để xem thử đang xảy ra chuyện gì, thì trong một khoảnh khắc bất chợt, ông ta thấy trong miếng bánh được đặt trên bàn thờ để các nữ tu chiêm bái, có sự hiện diện đích thực của Đức Giêsu Kitô, và đó chính là khởi điểm khiến ông ta trở thành Kitô hữu. Ở đây tôi chỉ trình bày những sự kiện, còn việc giải thích thế nào, hiểu ra sao thì cái đó tôi không dám lạm bàn...

(Còn tiếp)

- "Để Hiểu Đạo Chúa Hơn" - Thế Tâm Nguyễn Khắc Dương.

0 nhận xét: